"Thật là tuyệt vời, ý cảnh cao xa, độ lượng rộng rãi. Bài thơ này, nhất định sẽ trở thành kinh điển. Quả thực Tử Tuyết muội, có tài làm thơ giỏi như vậy, muội lại giấu kỹ đến tận ngày hôm nay. Sợ rằng trong khắp thiên hạ, đâu thể có được bài thơ hay như vậy nữa cơ chứ. Bây giờ, chẳng phải là đến lượt của quận chúa sao. Mọi người đều đang đợi để thưởng thức đó"
Tuyết nghĩ, không ngờ tứ vương gia này lại nói giúp cho mình. Hí...dễ thương ghê á.
Dư Ninh quận chúa lộ ra vẻ mặt rất khó coi. Nàng ta cắn răng nhẫn nhịn, nói:
"Thơ của tỷ, quả nhiên là hay hơn người. Muội muội đây lấy làm hổ thẹn, sánh không bằng"
Văn võ bá quan xì xào bàn tán, che miệng lén cười chê.
"\-Thật không ngờ à, đường đường là tiểu thư nhà thượng thư hộ bộ, mà lại đi thua nha đầu kia...
\-Vậy nha đầu kia, rốt cuộc là ai, có lai lịch gì...
\-Thật đúng là tò mò nha..."
Lúc này, bầu không khí trở nên căng thẳng. Hoàng hậu kiếm cớ không khoẻ, xin lui trước. Hoàng đế thấy vậy cũng không muốn nán lại thêm. Mọi người dần dần giải tán. Cơ thể của Hoàng đế giường như không ổn cho lắm. Sắc mặt hơi tái, khiến ai nấy đều rất lo lắng. Thái hậu thấy vậy suy đoán, có lẽ là do quá bận chuyện chính sự. Nghỉ ngơi ít, dẫn đến suy nhược cơ thể. Chẳng một ai nghĩ rằng, nguyên nhân thực sự đằng sau, chính là Hoàng đế đã bị trúng độc. Thái y dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241498/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.