Buổi tối, tại bát vương phủ.
Trong phòng của Tuyết, nàng đang độc thoại một mình:
"Thật là mệt, bận rộn nguyên cả một ngày cuối cùng cũng được nghỉ ngơi. Từ mai, mình sẽ quyết định nghỉ phép dẫn theo tiểu An cùng đi shopping. Đúng...nhất định phải nghỉ ngơi, có nhiều tiền chỉ để tận hưởng vào những lúc như thế này thôi mờ"
Nói xong nàng thả lỏng cơ thể, cảm giác nằm trên chiếc giường cổ đại này cũng khá là thoải mái. Nhưng cũng không thể so sánh được với tấm đệm của mình. Haizz...nhớ nhà quá đi.
Tờ mờ sáng hôm sau:
Rầm...
\(Tiếng đạp cửa mạnh đến nỗi, khiến nàng bật bắn người\).
Và một lần nữa, cái cửa tiếp tục bung ra. Nàng giật bắn người tỉnh mộng nhìn thấy vậy, tức giận quát:
"Thì ra, là cậu. Sáng sớm mò đến phòng tui chi. Bộ thèm đòn hả?"
Thập tam vương gia khuôn mặt mếu máo, nước mắt đầm đìa. Chạy đến ôm nàng khóc.
"Hu...hu, nương tử. Lần này, ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe. Đợi ta về chúng ta liền có thể lập tức thành hôn. Nàng nhớ là phải đợi ta đó nha"
Nàng không ngừng đẩy, đuổi thập tam vương gia ra. Quát:
"Ngươi có bệnh à, sáng sớm ngày ra nói linh tinh cái gì vậy. Về đi...về đi, ta muốn được ngủ tiếp"
Thập tam vương gia:
"Nàng thật nhẫn tâm, có phải là nàng đang giận ta. Nàng yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không lấy ai ngoài nàng đâu"
Nàng chưa hiểu chuyện gì, nên có ý xua đuổi.
"Thật không hiểu nổi, rốt cuộc là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241496/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.