"Cô bé con nói gì vậy, xuyên không là gì?"
\(Ông lão ngạc nhiên hỏi\).
Ngay lúc đó, một một chàng trai từ bên ngoài cửa bước vào. Bề ngoài tuấn tú, tiêu sái. Chừng sàn tuổi với nàng, vẻ mặt không vui cũng chẳng buồn.
Thu hút mọi sự chú ý của nàng, nàng luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Nàng giữ bình tĩnh, đợi thử xem hắn đang định làm gì. Hắn liền mở một chiếc rương, lấy ra một chiếc ba lo bằng da. Kiểu dáng này, chất liệu này, người cổ đại không thể nào làm ra được. Hắn xách ba bô lại gần phía nàng, thứ được lấy ra đó là:
Nội tâm của nàng:
Ôi mẹ, đây chẳng phải là ống nghe nhịp tim của các bác sĩ hay sao. Khoan đã.Trên tay trái của hắn...đây...đây chẳng phải là chiếc đồng hồ, hot nhất G\-SHOCK GA\-1100GB\-1ADR với kiểu dáng thời trang, vô cùng đẹp hay sao. Sao có thể, trừ phi hắn cũng xuyên qua đây. Vậy không phải là mình có đồng hương rồi sao.
Hắn tay cầm ống nghe, nói:
"Cô nương đừng sợ, cũng đừng hiểu lầm. Tại hạ đây chỉ là, muốn xem bệnh cho cô mà thôi"
Nói rồi hắn đưa ống nghe lên tai, dần dần đưa lên phía nàng. Bất giác nàng chộp lấy tay của hắn, nói:
"Xuyên đến đây lâu chưa?"
Hắn đưa đôi mắt nhìn lên phía nàng, vẻ mặt ngạc nhiên xen lẫn vui mừng. Hắn nói:
"Chẳng lẽ... cô cũng xuyên không đến sao?"
Nàng hỏi:
"Bao lâu rồi?"
Hắn trả lời:
"Được...được nửa năm rồi"
Nàng bắt đầu suy luận: Xuyên đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241481/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.