Mẹ mình rất thích cậu, nàng bảo mình phải đối với cậu thật tốt, mình cũng tự biết.
Kỳ Thư Tiên có lệ đáp lại hai tiếng, nàng nhận lấy chiếc bao lì xì dày cộp, trong ánh mắt tràn đầy vẻ đắc ý, nàng ngồi cách Lục Nghi Thanh gần thêm một ít. Lại ngượng ngùng nhìn nhìn mẹ Lục, lúc này mới đem bao lì xì mở ra.
Đoạn này sai sai nhỉ, thiếu chữ hay sao í 🥹
Có tiền to có tiền nhỏ.
Đôi mắt Kỳ Thư Tiên sáng lên, nàng khoe với Lục Nghi Thanh: "Đã lâu rồi mình không được nhận lì xì, lại còn được nhiều tiền như vầy."
Nàng vui vẻ khoan khoái: "Về nhà mình sẽ để tiền này đặt trên kệ sách của mình, bảo quản thật cẩn thận."
Lục Nghi Thanh nghe mà buồn cười, oán trách nhìn nàng một cái.
Kỳ Thư Tiên đem bao lì xì nhét vào túi xách, chiếc túi nhỏ xinh tinh tế tức khắc cộm lên, cũng thành ra bị xấu đi.
Chiếc túi kia là mẫu túi nhỏ đựng son môi mới nhất của Chanel.
Lục Nghi Thanh nghĩ, cái túi nhất định còn có giá trị nhiều hơn số tiền kia.
"Nghi Thanh, vào đây phụ giúp nấu cơm đi nào." Lục Phân hô hai người.
Kỳ Thư Tiên nghe vậy cũng muốn đứng lên, Lục Nghi Thanh ấn nàng ngồi xuống: "Cậu mặc quần áo như này không thích hợp vào phòng bếp đâu."
Nàng chỉ chỉ phòng của mình: "Mình đi thay bộ quần áo khác rồi đi vào hỗ trợ, còn cậu ở phòng khách chờ là được rồi."
Kỳ Thư Tiên nhìn nhìn chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-khoc-toi-tam-dong-den-muon-cuoi-nang/2566383/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.