Vào ngày thứ bảy sau đó ba tuần, có một ông người to như cái thùng phi, mặt tròn bước vào phòng làm việc của ban biên tập, lúc đó Trobo và năm người nữa đang làm việc:
- Ngài Balogh Trobo là ai?...
- Tôi ạ.
- Tôi là Ô. Pêter
Trobo ngây người ra nhìn ông ta như là đang chăm chú nhìn một người nào đó qua đường ngắm của khẩu súng.
Trông dáng ông vạm vỡ, tóc màu nâu thưa thớt, đầu tròn, khuôn mặt béo tốt đỏ au. Lông mày rộng cong cong. Bộ ria đen của ông được vuốt nhọn. Nom ông khoảng năm mươi tuổi, bận một bộ quần áo zaket màu đen như là người của văn phòng ban giám đốc lò mổ trung ương vậy.
Trobo bắt tay ông, rồi dẫn ông vào phòng khách.
- Mời ông ngồi.
- Tôi đã biết về ngài - ông ta bắt đầu câu chuyện, đôi mắt sắc sảo quan sát cẩn thận gương mặt và quần áo của chàng - tôi là thương gia vì vậy tôi có thói quen tìm hiểu, thu lượm mọi tin tức, để xem người đó có xứng đáng để mà trao đổi công chuyện không chứ! Ngài là con trai của một điền chủ. Ngài có theo học luật được một năm, sau đó ngài chuyển đến Muychen học hội họa. Ngià đã có bốn người tình tất cả, nhưng không phải trong cùng một thời điểm, và ngài đã không hứa cưới cô nào cả! Ngài chỉ kiếm được tiền đủ sống, tuy ngài không nợ nần nhưng cũng không có tiền gửi tiết kiệm. Đồng tiền tôi chi ra đã cho tôi biết sự thật và nó không lừa dối tôi - ngài không cờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ido/1414777/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.