Sáng ngày hôm sau Lương Đông có tiết học ở trường, Triệu Tử Thiêm mắt nhắm mắt mở nằm ở trên giường hỏi hắn:
“Đông ca, sáng nay học môn gì?”
Lương Đông vừa mặc quần áo vừa trả lời:
“Nghệ thuật biểu diễn”
Triệu Tử Thiêm làm ra vẻ bâng quơ nói:
“Ngày hôm nay người ta rảnh…”
Lương Đông hơi hơi quay người lại phía sau nhìn Triệu Tử Thiêm, mắt thấy người nào đó một bộ dạng vẫn còn chưa tỉnh ngủ thế cho nên Lương Đông liền khẽ mỉm cười:
“Ngủ một chút đi, đến trưa anh đi học về mua vịt quay cho em ăn”
Triệu Tử Thiêm là muốn theo Lương Đông đi học, một phần cũng là bởi vì lo ngại Lương Đông và Tưởng Đồng Đồng sẽ gặp mặt nhau ở trường, dù sao thì lần đó đóng kịch tốt nghiệp hai người bọn họ cũng thật sự rất thân thiết, đến chính cậu còn có suy nghĩ hai người họ có khi nào phim giả tình thật rồi hay không.
“Bây giờ không có buồn ngủ nữa” Triệu Tử Thiêm dụi dụi mắt.
Lương Đông nhíu mày bước đến bên giường kéo tay Triệu Tử Thiêm ra:
“Làm sao lại nói không buồn ngủ nữa, em nhìn em xem đến mắt còn không thể mở ra được kìa”
Triệu Tử Thiêm ngồi dậy, hai mắt cố gắng mở ra thật lớn nhìn Lương Đông. Lương Đông buồn cười, hắn cũng không biết con sóc nhỏ này rốt cuộc là muốn làm sao, chính vì vậy chỉ biết đưa tay xoa xoa đầu Triệu Tử Thiêm rồi đứng dậy chuẩn bị vài thứ để đi học:
“Ngủ thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470269/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.