" À..ừ không sao đâu. " Nó sờ trán thấy không có vấn đề gì cả mới rút tay lại.
" Khoẻ hẵn chưa mà ra đây cho nắng thế bà nhỏ? " Lườm nó một cái, tôi lớn rồi chứ còn nhỏ đâu.
" Khoẻ rồi, do tao bị kiệt sức với say nắng chút thôi à."
" Chút gì mà chút, mới nãy cô nương còn ngất ra giữa sân đấy. " Vũ cau mày nhìn tôi trách móc.
" Không phải lo tao khoẻ lắm, yên tâm. " Cười cười rồi quay sang người ngồi cạnh.
Ngồi nói chuyện một lúc thì Minh Vũ nó mua hộp sữa dâu đưa cho tôi, bắt tôi uống hết .
" Uống đi cho có sức, không thì tí lại ngất chẳng ai bế bà nhỏ vào phòng y tế nữa đâu. "
Giọng nói trầm ấm cùng với hành động xoa đầu của nó bây giờ khiến tim tôi muốn nhảy ra ngoài, đầu tôi bây giờ hiện lên bao nhiêu là suy nghĩ, Minh Vũ cứ như này hoài có khi nào tôi rung động với nó luôn không? Thôi thôi bỏ đi, đầu tôi nghĩ cái gì vậy trời.
__________________________________________________________
Đồng hồ đã điểm mười hai giờ đêm, tôi vừa ' vật lộn ' xong với đống bài tập về nhà mà thầy cô giao ở trên lớp, bố mẹ giờ này chắc đang say giấc nên tôi không muốn tạo tiếng động lớn nhẹ nhàng từng bước xuống dưới nhà bếp.
Bụng tôi tự nhiên đói thế không biết, khi nãy cách đây không lâu cách đây vài tiếng trước gia đình tôi ăn cơm tối nhưng tôi thì ăn rất ít, không phải đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ha-va-em/3599255/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.