🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Ba mẹ con cô cháu huyên thuyên trời đất khiến tôi quên luôn có người đang chờ mình dài cổ ra. Bởi vì tôi vẫn chưa bật chế độ chuông cho điện thoại. Chúng tôi nói đến khuya với dĩa dưa hấu ngọt mát cũng dần vơi.

Đêm xuống, sương rơi nên trời hơi se lạnh, tôi ôm mẹ hít thật lâu mùi mồ hôi nồng nồng ấy. Cảm tưởng khi ôm mẹ tựa như nhỏ bé trong vòng tay bà mà quên đi phồn thực. Chúng tôi rủ rỉ một lúc lâu mới chịu đi ngủ. Giấc ngủ thật ngon và sâu đến tận sáng hôm sau. Tiếng gà gáy o o, tiếng người đạp xe đi chợ, tiếng nổ máy xe giòn giã hoà lẫn tiếng em bé khóc đâu đó…. Tất cả đồng thanh vang lên hoà trộn vào nhau như bản giao hưởng.

Tôi bật dậy nhìn quanh không thấy mẹ đâu liền gọi:

– Mẹ ơi!

– Mẹ đây.

Thì ra mẹ tôi ra sau nhà tưới mấy luống rau cải. Trời dần xao xác gió, sắc hoa cải vàng sặc sỡ chao theo nắng gió bên nhà. Lúc nhỏ tôi vẫn thường hái về bó hoa điểm những nụ nhỏ lấm tấm vàng để cắm vào bình. Thường thì mẹ tôi sẽ gieo hạt cải trên luống đất dài, cải lớn dần thì nhổ bớt, đem vào thạp muối chua ăn dần. Xuân tới là cả một mùa hoa cải ngồng đơm bông kéo theo đàn bướm, từng cánh chuồn đỏ ối chao lượn trong thảm hoa vàng. Đẹp không tả xiết!

Tôi lặng người ra ngắm chúng đến nỗi mẹ gọi hoài vẫn không nghe thấy:

– Minh… Minh…. Con nhỏ này nay lạ thiệt!

Mãi sau tôi mới choàng tỉnh về thực

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-giup-viec-vung-ve/2989073/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.