🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Tôi bật cười:



— Không ngờ lý do mày biết quán ăn ngộ như vậy.



Hoàn tiếu lâm:



— Chắc ông trời thương tao đi lạc đó mày.



— Hihiii.



Hoàn nhìn tôi chăm chú:



— Mày hạp khí hậu trong này đó, xinh ra mà chiếc váy đang mặc rất đẹp và đắt tiền nhé!



— Bà chủ mua cho tao đó.



— Ngó bộ bà chủ mày rộng rãi hen!



Tôi mỉm cười:



— Ông bà chủ và mọi người đều rất tốt. Tao cũng cảm thấy tốt phước. Mà công việc mày thế nào?



Hoàn thở dài, vẻ mặt suy tư:



— Thì làm công nhân mà, ngập mặt vào may vá, tăng ca nhiều thì có tiền dư dư một xíu nhưng thấm vào đâu so với chi phí đắt đỏ ở đây. Thôi thì cứ tới đâu hay tới đó mày à! Tao cũng không nghĩ gì nhiều. Số phận rồi, không cưỡng lại được.



Không khí trầm xuống, để xua đi trạng trái này tôi bèn thúc hối nó:



— Ăn đi rồi chở tao đi cà phê. Thèm quá rồi nè!



— Ừa, ăn đi.



Loáng một cái chúng tôi ăn sạch, tuổi trẻ mà ăn gì cũng ngon. Thêm vài mươi tuổi nữa ăn uống lại không được như giờ, cơ thể hấp thụ dinh dưỡng cũng kém dần đi, có muốn ăn nhiều cũng không ăn được.



Chúng tôi đi dọc bên cư xá Bắc Hải. Khu này quán cà phê san sát, mỗi quán mang một phong cách riêng không quán nào giống quán nào. Hoàn hỏi tôi:



— Mày thích ngồi uống cà phê hay nằm thưởng thức?



Tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-giup-viec-vung-ve/2989050/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.