🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chiều nắng tắt, quang cảnh xung quanh đìu hiu đến lạ. Tôi sợ nhất ngắm cảnh chiều tàn thế này. Nếu giờ đang ở quê nhà, có lẽ mẹ đang vo gạo nấu cơm, còn tôi thì ra sau vườn, lang thang ngắt ít rau muống bò quanh ven tường. Rồi mẹ sẽ hối thúc tôi đi tắm để vào ăn cơm tối. Ăn xong tôi sẽ phi sang chơi cờ với mấy đứa trong xóm. Cuộc sống của mẹ con tôi êm ả như vậy đó.



Chiều tối, tôi lên phòng cậu chủ để soạn quần áo cho cậu ấy tắm. Cũng may là tôi không phải lo vệ sinh thay đồ cho cậu ấy, không thì ngượng lắm. Tuy bị đau một chân, nhưng Hoàng Khôi cũng tự tắm rửa mọi thứ, không quá phụ thuộc vào người khác nhiều. Tôi vì vậy mà thong dong biết bao nhiêu.



Gõ cửa vài cái rồi đẩy cửa ra, căn phòng hắt ra ánh đèn vàng nhàn nhạt. Tôi mơ hồ nhìn quanh thấy bóng dáng kia đang ngồi cô độc bên ban công. Tôi liếm môi, mở miệng hỏi:



— Tôi bật đèn lên nhé!



Hoàng Khôi đáp bằng giọng nói lạnh tanh:



— Tôi muốn đi tắm.



— Dạ, để tôi lấy đồ và chuẩn bị khăn ạ!



Chạy đến tủ lấy bộ đồ và khăn tắm mang vào phòng tắm treo lên, trong ấy có chiếc ghế để sẵn, kề bên bồn tắm trắng muốt. Được dì Tư hướng dẫn kỹ, tôi thuần thục mở nước rồi pha lượng nước đủ ấm ấm. Sau đó tôi quay ra:



— Nước đã chuẩn bị xong, cậu vào tắm đi.



Hoàng Khôi ra lệnh:



— Qua đây giúp tôi.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-giup-viec-vung-ve/2989027/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.