Tối hôm sau khi Ngọc Anh nhờ Thùy Dung giảng bài tiếp thì ngạc nhiên là Tuấn Anh cũng vác sách qua hỏi cô:
– Chị Dung! Chị chỉ em bài này được không?
– Sao cơ?
Thấy Dung mặt ngơ ngác thì Tuấn Anh tỉnh bơ giải thích:
– Em không thích Thầy gia sư vẫn đến nhà dạy, khó hiểu.
– Nhưng em đã nghe chị giảng bao giờ đâu, liệu có dễ hơn Thầy của em?
– Thì giờ chị chỉ cho em là biết có dễ hiểu hay không.
Tuấn Anh nói rồi lật trang bài tập đưa ra trước mặt Thùy Dung:
– Bài này chị!
– Ờ… Để chị xem!
– Rồi cả bài dưới này nữa!
– Ừ…
Thùy Dung lúc đầu chỉ tính giảng giúp mấy bài cho Ngọc Anh rồi đi xuống trông Bảo An vì cô nói với con bé là đi lên đây một chút thôi nhưng đến giờ là gần hai tiếng đồng hồ rồi vẫn chưa xong. Mắc kẹt giữa hai cô cậu ấm này chưa biết phải làm sao để vẹn cả đôi đường thì vừa lúc nghe có tiếng đập cửa dồn dập rồi sau đó là tiếng ư a của Bảo An gọi bên ngoài. Thùy Dung liền dừng lại bài giảng đi ra mở cửa thì trước mặt cô không chỉ có mỗi con bé mà còn cả Kiên lên cùng theo, có chút ái ngại vì bản thân chưa làm hết trách nhiệm với bé An nên cô vội vàng giải thích:
– Tôi… Tôi không phải có ý trốn việc trông bé An đâu ạ! Là…
Ngọc Anh vốn không thích quan tâm tới người khác ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-gia-su-sieu-ngau/2487539/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.