Kiều chèo thuyền một mình không ai ngó tới thì chán nản, cô ta bỏ dở giữa chừng đi lên trước nhưng khổ nỗi ánh mắt cứ không ngăn được nhìn về phía Kiên, có điều càng nhìn thì càng bực bội vì hình ảnh vui vẻ kia chưa bao giờ Kiên dành cho cô ta. Từ trước đến nay Kiên luôn tỏ ra lịch sự chứ không phải kiểu quan tâm nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến anh thoải mái với cô bảo mẫu của con gái mình thì Kiều không vui chút nào. Tự nhiên lại ghét lây sang Thùy Dung, ánh mắt giận dữ của Kiều chĩa vào cô như muốn tóe lửa…
Cơn bực bội còn chưa dứt thì Kiều lại lần nữa chứng kiến cảnh còn nóng mắt hơn. Bảo An không biết sao lại muốn sang thuyền của anh chị mình chứ không ngồi cùng với Thùy Dung và bố con bé nữa. Nếu là tính khí của Kiên trước đây anh sẽ quay thuyền lại bờ nhưng hiện tại thì không, anh vẫn tiếp tục thong dong cùng cô bảo mẫu của con gái mình trên chiếc thuyền nhỏ. Hai người dù không nói chuyện mấy và chỉ tập trung quan sát ba đứa nhỏ kia thì Kiều cũng tức sôi máu mắt.
Không thể ngồi lại trên này được nữa nên Kiều ngay lập tức tiếp tục xuống thuyền tiến tới gần chỗ của Kiên và Dung. Có điều sẵn ý định không vui nên cô ta cố tình làm cho thuyền của mình bị lật để thu hút sự chú ý của Kiên. Nhưng cô ta đúng kiểu hấp tấp quá nên quên mất bản thân mình biết bơi, không những thế còn đang mặc cả áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-gia-su-sieu-ngau/2487530/chuong-13.html