Vốn dĩ Kiên cũng hay uống cafe nên Dung không để ý nhiều mà trả lời vâng rồi đi nhanh về phòng làm việc cất đồ trước, chỉ có Thành là cười muốn sặc luôn…
Ha ha…
– Cậu bỏ ngay cái kiểu cười ấy đi nhé!
– Có ý với người ta lại còn sĩ diện.
– Khiến cậu để tâm chuyện của tôi à?
– Đấy! Nhường cho hai kẻ cô đơn đi cùng nhau nhé! Em tranh thủ về nghỉ chút đây! Mắt díp cả vào rồi!
– Đi theo mà trả tiền cafe đi. Miệng nói mời người ta cơ mà?
– Gớm! Em đi thật thì ai đó lại hậm hực muốn ch.ết. Tạo cơ hội cho mà còn không biết đường cảm ơn. Mai mà còn thái độ với em thì em đuổi nhân viên nhỏ của anh khỏi công ty đấy!
– Đuổi thì cậu lấy cơm đâu mà ăn?
– Không cần! Ra căng tin là có hết!
– Vậy cậu đuổi tôi trước đi!
Nghe tới câu này Thành lại không nhịn nổi mà cười phá lên, đúng là kẻ già cả biết yêu lại cũng có cái hay đấy chứ. Nhưng thế này cũng tốt! Thôi thì duyên trước phận mỏng thì để duyên sau nối tiếp, hy vọng người còn gái này sẽ khiến cuộc sống tẻ nhạt của mấy bố con Kiên từ nay được sưởi ấm…
– Thôi! Em nghĩ lại vẫn là nên ăn cơm nhà nấu sẽ ngon hơn.
– Biết điều thế thì tốt!
– Chúc buổi trưa vui vẻ nhé Sếp!
– Biến đi!
Câu chuyện giữa hai người đàn ông trưởng thành kết thúc nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-gia-su-sieu-ngau/2487505/chuong-26.html