Cửa sổ bị khóa lại ở bên ngoài, còn có người hầu nhìn xuống trông chừng. Chủ nhân trong điện cả ngày không ở đây, đến nỗi nơi này trở nên rất vắng vẻ hiu quạnh. Trình Vật kéo tấm màn che bằng lụa mỏng, cột thành một nút chết, sau đó di chuyển bàn trà, ghế đẩu nhỏ, chai lọ, cùng với nhiều vật khác tới. Hắn đi tới đi lui ầm ĩ trong điện vắng bóng người, đạp chân lên bàn nhỏ, tay túm lấy nút chết bằng màn lụa. Rồi hắn áp sát vào tường, mò mẫm trên cửa sổ để tìm một nơi đặt chân. Đồng thời, lợi dụng khinh công mèo quào của mình, hắn vịn vách tường nhảy lên trên.
Cung điện nguy nga, phía dưới có người canh gác nên không cách nào đi lại được. Trên xà ngang có cửa sổ áp mái và mái ngói. Trình Vật không ngừng nhảy nhót, leo trèo, phí gần hết sức lực mới có thể nhảy lên tới xà ngang. Hắn quỳ gối, phủi lớp bụi bặm bám trên xà ngang, xoa xoa mồ hôi trên trán, ngồi nghỉ ngơi một chút. Ở phía dưới, một mớ đồ lộn xộn chất cao thành đống tạo thành giá đỡ giúp hắn nhảy lên. Giờ hắn ngồi xổm ở trên cao, sờ vết thương đã kết vảy sau gáy. Ánh mắt ôn hòa, đen láy lộ ra nét cười đắc ý.
Nữ ma đầu nhốt hắn trong điện này, không để ý cũng không hỏi han, chẳng lẽ hắn không thể trốn ư?
Chạy trốn ngược xuôi, mạnh mẽ tự cứu lấy mình, nhưng lúc này Trình Vật nghe thấy thanh âm nói chuyện càng ngày càng gần ở bên ngoài.
"Giáo chủ, ai đưa tờ giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-den-tu-dao-quang/226430/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.