Xế chiều, trong ngoài điện được ngăn cách với nhau. Bên ngoài, ánh sáng rực rỡ hào nhoáng, còn bên trong điện được ánh nến cùng với ánh nắng nhàn nhạt chiếu sáng lay lắt. Xuân hải vô biên, ánh mặt trời óng ánh. Cơn gió mát khẽ thổi qua ngoài cửa, tiếng nói chuyện khe khẽ của đôi nam nữ ở bên ngoài như thủy triều, lúc gần lúc xa. Tia nắng chiếu vào trong cung điện, tấm màn che lay động như đang khiêu vũ. Bên song cửa sổ, bóng người phản chiếu lên vải lụa, kết hợp với sợi tơ vàng, sáng sáng tối tối chồng chéo lên nhau.
Gắn bó triền miên!
Mái tóc dài của Trình Vật rối loạn, thái dương ẩm ướt. Hắn ngồi bệt trên đất, phần gáy bị đập vào chiếc giường làm bằng ngọc màu bích lục sau lưng. Ý lạnh dày đặc từ mép giường truyền tới, lan tới sống lưng, đâm khắp lục phủ ngũ tạng, khiến hắn run lẩy bẩy. Đồng thời, cổ tay hắn bị vặn ngược, cằm bị nắm lấy, đầu hắn cũng bị ép ngửa ra sau, thừa nhận nụ hôn của Nữ Dao.
Ầm~~~!
Trong đầu nổ tung, thân thể run rẩy. Trình Vật giãy giụa mấy lần, sắc mặt càng lúc càng trắng xám. Còn Nữ Dao lại rất thong dong, môi nàng nghiền ép môi hắn, như có như không, như chạm như kề. Mồ hôi đổ đầy trên chóp mũi, trên trán của thiếu niên. Ý muốn kháng cự cực kỳ rõ ràng. Trong phạm vi một tấc vuông, bốn mắt nhìn nhau. Trong mắt Trình Vật chứa đầy sự giận dữ không hề che giấu chút nào, còn trong con ngươi Nữ Dao lại đầy vẻ trêu đùa.
Ý cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-den-tu-dao-quang/226429/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.