13
Sau khi sự im lặng của cái chết qua đi, chính là những tiếng khóc nức nở.
Hoàng Hậu nương nương sắc mặt trắng bệch ngồi ở trên ghế, Lương phi cũng thay đổi phong thái lúc trước, ngẩn ngơ mà cầm tách trà, nước trà không ngừng từ trong chén trà lắc lư bắn ra.
”Tề vương bức cung mưu phản!" Không biết là ai nhỏ giọng nói.
”Tiêu Lương Bình! "Lương phi đột nhiên ném chén trà, "Nàng ta dám tạo phản, thật là to gan.”
Tiêu Lương Bình là khuê danh của Thục phi, còn Tề vương là nhi tử của Thục phi.
Có người đẩy tẩu tử nhà mẹ đẻ của Thục phi ra ngoài, Tiêu phu nhân ngồi phịch xuống đất, sợ tới mức chỉ biết lặp bắp nói nàng không biết.
”Hiện tại, an nguy của Thánh Thượng là quan trọng nhất.” Ninh Vương phi đứng ra, bắt đầu chủ trì đại cục, "Bọn họ giam chúng ta ở đây, chính là vì uy hiếp văn võ bá quan cả triều. Vì vậy, hiện tại chúng ta chưa có gì nguy hiểm nhưng mà Thánh Thượng và hai vị hoàng tử thì lại khác.”
”Vương phi không hổ danh là Nữ Trung Gia Cát, một lời nói đã phá giải điểm mấu chốt." Có người không tiếc khen ngợi.
“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Nhất định phải mau chóng báo tin cho Thánh Thượng.”
Ninh Vương phi đi tới đi lui trong điện, tất cả mọi người im lặng chờ nàng nghĩ biện pháp.
Bỗng nhiên, nàng đưa tầm mắt nhìn về phía ta: "Hôm nay, Tiêu tướng quân ở bên cạnh Thánh Thượng, không bằng để Tiêu nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-xung-hi-cua-tuong-quan/3122784/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.