Lên xe tôi hối thúc Hùng gọi thì anh ta nhởn nhơ, thong thả trả lời:
- - Từ từ, đi ăn đã.
- - Tôi không có tâm trí nào mà ăn uống, anh làm ơn gọi liền đi.
Hùng nâng cằm tôi lên:
- - Có thực mới vực được đạo cưng à!
Tôi gạt tay Hùng ra:
- - Sàm sỡ.
- - Ha ha.. Sao cưng chửi lại đáng yêu thế này.. Nhưng tôi thích, lâu lâu đổi khẩu vị lại hay..
- - Không nói nữa, nhanh nhanh dùm tôi.
Hùng cười nhẹ rồi rồ ga đi thẳng, tôi tranh thủ lấy máy gọi cho Tuấn, vẫn thuê bao, không biết anh đã đi đâu và làm gì.
Hùng liếc thấy thế, liền hỏi:
- - Gọi cho chồng à?
- - Ừ.
- - Chắc giờ đang ở xó nào mà chơi gái chứ gì.
- - Tuấn không phải là người như vậy.
Hùng cười khẩy:
- - Thằng đàn ông nào mà không có dục vọng, chẳng qua chưa có cơ hội thôi, bớt tin người đi, sẽ đỡ khổ.
Tôi chau mày nhìn hắn, một tên phong lưu phóng khoáng như hắn có vẻ hiểu đời nhỉ.
- - Đừng nhìn tôi như thế, làm hao mòn vẻ đẹp của tôi đấy.
Tôi trề môi:
- - Hoang tưởng.
- - Haha hoang tưởng, tôi chỉ nói đúng sự thật thôi, số người chê tôi đếm trên đầu ngón tay, còn khen thì không kể hết, nói xem, có phải vì tôi quá đẹp.
- - Tự cao như thế không hiểu sao con Tú yêu cho được.
Nhắc đến Tú, Hùng có vẻ khựng lại.
Tôi thắc mắc:
- - Sao thế, sao anh không yêu lại làm nó đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-thoi-hien-dai/1477945/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.