Cậu Thiên Phúc đi rồi, Bích Nguyệt vẫn còn giận run người.
Gì mà bảo vệ?
Gì mà giờ mới yêu?
Cô quay lại nhìn cha mình, ông lôi tay áo lên, lộ ra một vết bầm tím, Bích Nguyệt hốt hoảng hỏi ông làm sao. Thầy Tân Lĩnh đáp.
“Con cũng nghe rồi đấy, cha đã đấu với cô Ngọc Liên đó!”
Nhìn vết bầm chỉ mới sau vài canh giờ, Bích Nguyệt nuốt nước bọt, cô lắp bắp hỏi.
“Cái này…là cô ta làm sao?”
“Phải, võ nghệ không tồi, đúng là rất giống những thế võ hiện nay, nhưng lại có chút lạ. Cha nhờ vào thể lực mới tránh được, chứ so về lực ra đòn thì cô Ngọc Liên không kém cha!”
Nghe cha nói, Bích Nguyệt thắc mắc.
“Nhưng rõ ràng trước kia cô ta bệnh suốt mà, làm sao chỉ một thời gian mà lại…”
Thầy Tân Lĩnh nhìn vào vết thương, là một người cả đời dành hết tâm huyết cho võ thuật, thầy nhận ra những cú ra đòn của Ngọc Liên không phải tập một sớm một chiều mà được vậy.
Thấy cha suy tư, Bích Nguyệt cũng không hỏi gì thêm. Đột nhiên nhóm học trò bên ngoài xôn xao, một người vừa đến võ quán đã nói.
“Mọi người biết chuyện gì chưa?”
Xung quanh túm tụm lại, người này vừa thở vừa kể, bên trong cha con Bích Nguyệt nghe nhắc đến Thiên Phúc thì cùng nhìn ra xem.
“Đêm qua vợ của Thiên Phúc, bị đánh trọng thương đang ở trong Dinh Quán đấy!”
“Ôi trời, ghê vậy sao?”
Người nọ nói tiếp.
“Biết ai gây ra không? Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3513559/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.