Bữa cơm hôm ấy, mọi người đều sửng sốt nhìn nhau rồi lại quay sang nhìn Thiên Phúc.
Cậu vừa bảo sẽ đưa Ngọc Liên cùng lên kinh đô?
Chẳng phải trước kia chỉ có việc ra chợ với mợ cũng khiến cậu khó chịu ra mặt rồi sao?
Lẽ nào chỉ vì một đêm hôm qua làm cậu không thể rời được mợ. Hai ông bà Lý lén nhìn nhau rồi ông thì nhìn cậu, bà thì nhìn mợ dò xét. Riêng cậu Thiên Đức không tỏ thái độ gì cả, ánh mắt cậu vẫn giữ nơi chiếc gài tóc trên đầu Loan Châu.
Bà Lý ậm ờ.
“Ừ thì mợ theo con cũng được, nhưng đi đường cẩn thận đấy!”
“Thiên Phúc con phải chăm sóc vợ chu đáo nhé!”
Thiên Phúc cười quay lại nhìn Loan Châu nói nhỏ.
“Tôi nói là được mà!”
Hôm sau.
Thiên Phúc cùng Loan Châu lên đường, cậu ngồi trên lưng Hắc Phong, phía sau là xe ngựa chở Loan Châu.
Bóng ngựa và xe vừa khuất, ông Lý đã cười lớn đắc ý.
“Tôi đã thắng nhé! Bà định làm gì thì làm đi đấy!”
Thì ra sau hôm Thiên Phúc ngủ lại phòng Ngọc Liên, hai ông bà đã cá cược với nhau rằng lần này lên kinh thì cậu có đưa vợ đi cùng không.
Kết quả ông Lý thắng, trái với vẻ đạo mạo thường ngày trước mặt Ngọc Liên, bây giờ ông tự đắc, cười tươi nhìn vợ. Bà Lý liếc mắt rồi nắm tai ông Lý kéo vào nhà.
“Muốn thưởng hả, ông vào đây! Nhá!”
“Ối ối đau, bà bỏ tay ra nào…Ối!”
…
Trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3492051/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.