Chương trước
Chương sau
Sau hơn một tháng trốn nhà, Tiêu Nhạn Nhạn cuối cùng cũng đặt chân lên đất Biện Kinh nguy nga tráng lệ trong lịch sử.
Trái ngược hoàn toàn với thị trấn nhỏ đạm mạc dưới chân núi Y Cốc, đế đô phồn hoa của triều đại Bắc Tống luôn luôn tấp nập người qua kẻ lại, phố xá sầm uất đầy ắp bá tánh lúc nào cũng sẵn sàng xô bồ đan xen vào nhau không hề ngưng nghỉ. Bao quanh không khí nhộn nhịp đầy sức sống ấy là tường thành kiên cố vững chãi được cai quản dưới sự nghiêm ngặt của hơn trăm binh lính canh gác, vô tình tạo nên vẻ sừng sững hùng vĩ chắc chắn như một ngọn núi cao trọc trời không ai tự tiện xâm lấn được.
Tất cả hình ảnh đang diễn ra trước mắt đó khiến những kẻ chân ướt chân ráo mới tới Biện Kinh lần đầu như đoàn người Lưu Dật khi nhìn thấy đều không tránh khỏi cảm giác lấn áp cùng choáng ngợp trước mỹ cảnh xa hoa phồn vinh và khí thế uy quyền chỉ có riêng tại đế đô Bắc Tống.
Năm binh lính của Dương gia quân sau khi hoàn thành sứ mệnh hộ tống cũng liền không chút chần chờ gấp rút phi ngựa trở về quân doanh, để lại đoàn người Lưu Dật vẫn còn lơ mơ ngỡ ngàng trên đất khách phồn hoa xa lạ này tại cổng thành.
Đã tới được Biện Kinh, hiển nhiên Tiêu Nhạn Nhạn không còn lý do gì để làm phiền đoàn người Lưu Dật, dù cho hai vợ chồng đã một mực muốn giữ cô lại. Nhưng vì việc tư báo thù không thể liên lụy người vô tội, nên cô chỉ đành khiêm tốn cảm tạ, hẹn một dịp nào đó đến ủng hộ gánh hát của họ.
Vợ chồng Lưu Dật thấy cô kiên quyết cũng đành thôi, chỉ có Tam bá quyến luyến không dứt trước khi từ biệt còn lén cho cô vài cái bánh bao ăn lót dạ. Lão tâm tình không nỡ với 'thiếu niên' đã cùng ông làm bạn suốt một chặng đường dài mà lâu dần lão đã xem như chính đứa con của mình.
Còn lại bản thân chơ vơ lạc lõng trên con phố chính đông đúc tấp nập, Tiêu Nhạn Nhạn không gấp gáp tìm chỗ ở mà bắt đầu dụng tâm suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì để lợi dụng Dương gia tướng nắm bắt động tĩnh của quân Liêu.
Tiêu Nhạn Nhạn đã từng nghĩ đến khả năng giả nam trang để đầu nhập vào Dương gia quân trong thời gian vẫn còn du hành cùng đoàn người Lưu Dật, nhưng sau khi trải qua cuộc chạm mặt với đội binh của họ, cô bắt đầu do dự tự ngẫm liệu có nên đi theo bước này.
Dù thành công gia nhập vào quân binh thì cô cũng chỉ là một tên binh tôm tướng tép nhỏ bé bị buộc vào khuôn khổ trong quân doanh, đội ngũ Dương gia quân lại canh chừng nghiêm ngặt, Tiêu Nhạn Nhạn khó lòng một sớm một chiều có nhiều cơ hội tiếp cận những vị võ tướng vốn lúc nào cũng có thân tính trực thuộc đi theo họ kia.
Con đường lâu dài hiếm có kết quả nhanh chóng này quả thật rất ít khả quan.
Trà trộn vào Thiên Ba Phủ là một lựa chọn khác cho Tiêu Nhạn Nhạn, hướng đi này may ra có thể dễ dàng tiếp cận Dương Nghiệp, khả năng nắm được tình báo của quân Liêu sẽ càng nhanh chóng. Nhưng mà...
Nếu có thể tiếp cận được Dương Nghiệp thì khả năng chạm trán các võ tướng thân tính dưới trướng ông là điều không thể tránh khỏi. Nhớ đến ánh mắt sắc lạnh nhạy bén của Dương Tam Lang, Tiêu Nhạn Nhạn không khỏi nổi lên chột dạ đề phòng.
Hơn nữa, Dương Tứ lang kia tuy bề ngoài có vẻ tùy tiện phóng khoáng nhưng cô biết, với một võ tướng uy mãnh nổi tiếng trong Dương gia quân như y, muốn làm trò qua mặt cũng không phải là chuyện dễ gì mà thuận lợi đạt được.
Đột nhập vào Thiên Ba Phủ dò la quân mật đồng nghĩa với xác xuất chạm mặt hai tên ấy vô cùng cao, có thể sẽ trở thành những chướng ngại lớn dễ gây ra bất lợi cho kế hoạch của cô. Chưa kể, những tên Dương Lang chưa gặp khác có làm Tiêu Nhạn Nhạn đau đầu thêm không.
Trong nhất thời suy nghĩ vẫn chưa tìm ra được phương án nào tốt hơn, Tiêu Nhạn Nhạn đành bất lực tạm gác vấn đề nan giải này sang một bên, cô miễn cưỡng buông thả tâm tình bắt đầu dạo quanh thám thính nắm bắt tình hình ở Biện Kinh trước.
Dạo phố cả ngày trời mãi đến gần xế chiều thì bụng đã bắt đầu kháng nghị, nhớ đến bánh bao Tam bá cho ban sáng đã ăn hết từ thuở nào, Tiêu Nhạn Nhạn liền tùy tiện ghé vào một quán mì nhỏ nằm ven đường ăn lót dạ.
--------------------------------------------------------------------
Dạo này mê thanh xuân vườn trường nên bỏ quên luôn truyện =)) Mấy hôm trước bị kêu réo nên lôi ra edit tiếp. Cám ơn nàng đó đó nhá :)
Edit gần xong thì không thích, xóa hết viết lại =)) viết đến đây buồn ngủ đuối quá nên cắt upload. Cho nên, chương này ngắn cũng tại vì thế, xin bà con thông cảm.
Chương sau chắc chắn sẽ có một Dương lang xuất hiện, vấn đề là Dương lang nào và xuất hiện ra sao, Tiếu A vẫn còn phân vân vì nhiều ý quá không biết lựa cái nào cho hợp lý.
*** Bà con ai coi Trung Liệt Dương Gia Tướng rồi, thích ai muốn ai xuất hiện tiếp theo nếu rảnh thì gợi ý cho Tiếu A dùm, chứ một mình cái óc nhão của mị hoạt động chịu không nổi >_<+
P/S: Không phải Sky nhưng bữa giờ nghiện Nơi Này Có Anh càng làm Tiếu A ghiền ngôn tình vườn trường hơn nữa, thiệt là não a~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.