Trần Phương từ trongcơn đau đớn toàn thân lờ mờ tỉnh lại, đập vào mắt là trần nhà đúc gỗ vàngói cổ xa lạ, còn bản thân thì bị thương đau nhức khắp người được băngbó nằm trên chiếc giường tre mộc mạc.
Nương theo ánh nắng từ bên ngoài khung cửa gỗ len vào, Trần Phương khó khăn đưa ánh mắt nhìn khắpxung quanh, quan sát một hồi mới thấy ngoài chiếc giường tre cô đang yên vị kia, còn lại chỉ vỏn vẹn một bộ bàn ghế đóng tre cùng chiếc đèn dầutrong căn phòng nhỏ đơn sơ này.
'Đây là đâu?' - Trần Phương không rõ tự hỏi.
Cô nhớ bản thân trong khi làm nhiệm vụ, vì cứu cô chủ, con gái của một nhà chính trị máu mặt quan trọng của đất nước, thoát khỏi bọn khủng bố quốc tế nhưng bản thân lại không may kẹt lại, cuối cùng bị bom hủy diệt sanbằng cả một vùng rộng lớn, cơ thể cô tan nát không còn một mảnh.
Đáng lý ra cô đã chết banh xác, tại sao vẫn còn sống sờ sờ ở đây?
Trần Phương nằm đó hoang mang vô độ đến ngẩn người, đang muốn dùng sức cốgắng ngồi dậy thì cánh cửa gỗ thình lình được ai đấy mở ra, phá vỡ sựthanh tĩnh trong căn phòng nhỏ mộc mạc này.
Khó khăn nghiêng đầu nhìn về phía cánh cửa, Trần Phương liền thấy một cô gái chừng 13, 14tuổi tay cầm khay thức ăn nhẹ nhàng đi vào, trên người vận trang phụccùng kiểu tóc cổ xưa mà Trần Phương thường biết đến qua mấy bộ phim cổtrang.
'Cái quỷ gì đây?' Trần Phương nhíu mày khó hiểu nhìn người ăn mặc kỳ dị kia.
Không lẽ cô bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-duong-gia-tuong/87615/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.