*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cho nên tôi trở thành con chim đầu đàn?”
Đàm Hi nhướng mày: “Cũng có thể gọi là... luyện đạo đá”
“Như vậy mà công bằng sao!? Hả? Thế là công bằng a?! Tại sao lại là tôi, không phải là Châu Miễu, không phải là người khác?!”.
“Bởi vì người ký tên trên đơn điều động Lý Toa là cô – Từ Lan, giấy trắng1mực đen rõ ràng”
“Ha ha ha... Nực cười! Thật quá nực cười!”
“Công ty vừa mới thành lập, hình thế còn chưa rõ ràng, nếu tôi là cô thì trong lúc này nên cụp đuôi lại khiêm tốn làm người. Đáng tiếc, phó giám đốc Từ dường như không hiểu được điều này” Tâm trạng Đàm Hi đang tốt, cũng không ngại chỉ bảo thêm vài câu.
Nhưng Từ Lan dường như không nghe lọt tại những điều cô nói, trong ánh mắt ngoài vẻ khó chịu chỉ còn xót lại sự giận dữ.
“Cấm mồm! Tôi không cần cô đứng đây khoa chân múa tay!”
Cô nhún vai, không hề để ý.
Nhưng dáng vẻ không coi ai ra gì này không những không khiến cho Từ Lan khôi phục lại trạng thái bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/419003/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.