Chân Quả Quả trừng lớn mắt, cực kỳ bối rối: “Bọn tớ không có..” Phòng Tiểu Nhã đỏ bừng hai má, chẳng biết giấu mặt đi đâu.
Có lẽ lời nói của Hàn Sóc đã chọc trúng vào những suy nghĩ tối tăm, nhỏ nhen trong lòng cô ta, khiến cô ta như bị người lột sạch quần áo, trần truồng phơi ra dưới ánh mắt mặt trời. Những cảm xúc xấu hổ, ảo não và hổ thẹn đồng thời cùng dâng lên.
Đàm Hi nhíu mày.
An An không nói gì.
Hàn Sóc hừ lạnh, cô nàng luôn là người không biết lưu tình, rất giỏi làm càn.
Không khí trong phòng vô cùng căng thẳng, nặng nề tới mức khiến người ta không thở nổi.
Rốt cuộc Phòng Tiểu Nhã cũng không gắng gượng được nữa, phòng tuyến trong lòng lập tức sụp đổ, ôm mặt khóc ròng: “Xin lỗi, tớ không nên có loại suy nghĩ đó, chỉ là tớ thật sự muốn về nhà...”
Thừa nhận rồi.
Chân Quả Quả ngơ ngẩn, lúng ta lúng túng: “Tiểu Nhã, cậu...”
Trong mắt Nhiễm Dao hiện lên sự khinh bỉ.
Tuy cô cũng chẳng muốn ở lại tiếp tục huấn luyện nhưng cũng sẽ không bao giờ đổ lỗi cho bạn bè.
Bắn súng tiến vào top 3 chỉ để cho mọi người có thể được nghỉ ngơi một ngày, ngược lại giờ lại thành bọn họ sai sao?
Buồn cười!
“Xin lỗi, thật sự rất xin lỗi...” Phòng Tiểu Nhã vọt tới trước mặt Đàm Hi, túm chặt lấy tay cô, “Hi Hi, cậu cũng thấy rồi đấy, thành tích cá nhân của tớ kém như thế, nếu không có thành tích tổ đội kéo lên thì tớ cũng chẳng có tư cách ở lại. Hơn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418731/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.