Chu Dân cũng kinh ngạc không ít.
Anh ta chính mắt nhìn thấy Lục Chinh từ chối những nữ sinh cố tình kiếm chuyện, cố ý cưa cẩm thế nào, lần này lại đối xử khác biệt với Đàm Hi, lại liên tưởng đến lúc trước anh từng hỏi qua chuyện của Hoàng Liên...
Trong lòng giật mình, trừ phi hai người này...
Suy nghĩ không điển vừa trồi lên, lại bị lý trí đè xuống.
Việc này không thể nào!
Lục Tướng và nữ sinh viên?
Chu Dân rùng mình, liều mạng nói với bản thân, đây là sự hướng dẫn bình thường, không thể nghĩ lệch lạc!
Nhưng sự thật chứng minh, nó đã lệch từ đời kiếp nào rồi... “Huấn luyện viên, hay thấy rút băng đạn ra, rồi dạy em cắm vào lại như thế nào đi?”
“Lần huấn luyện này không yêu cầu tháo lắp.”
“Nhưng em muốn học“.
Lục Chinh trầm giọng: “Có vài chuyện, không phải cứ muốn là em có thể làm được.”
“Thế bây giờ em muốn hôn thầy, có thể không?”
“Huấn luyện viên, sao thấy không nói gì?” Vẻ mặt Đàm Hi vô tội, bàn tay đặt trên tay súng vờ như vô ý gãi nhẹ vào lòng bàn tay của anh.
Ba phần trêu chọc, bảy phần dụ dỗ.
Lục Chinh chỉ thấy cảm giác tê dại từ từ lan ra, bỗng chốc truyền đến ngực, ngứa ngáy khó chịu.
“Huấn luyện viên?” Đàm Hi cố ý nũng nịu, hai mắt trong sáng.
Trán anh nổi gân xanh, nghiến răng nói: “Đây là sân tập bắn!”
“Ừ, em biết mà!”
“Chú - Ý - Ảnh - Hưởng.”
Đàm Hi chớp đôi mắt to, vô tội và vô hại: “Ảnh hưởng gì vậy?”
“Đàm Hi!”
“Huấn luyện viên, hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418711/chuong-799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.