Nếu không nói thì Nhiễm Dao còn không để ý, nhưng vừa nhắc mới phát hiện cả người mình đã đẫm mồ hôi, áo thun cũng ướt nhẹt, đúng là phải tìm chỗ nào đó để chỉnh trang lại.
“Dạ, vậy chiều chúng ta chơi tiếp!”
Tổng Tử Văn lắc đầu, bất lực nói: “Thích thú đến vậy sao? Lần đầu đi hả?”
Disneyland ở Giang Châu tuy mở không bao lâu, nhưng với con gái rượu nhà họ Nhiễm, không lý nào họ lại không đưa con gái bảo bối đi chơi được. Quả nhiên...
“Cuối năm ngoái em có đi với ba mẹ rồi, nhưng đi với anh là lần đầu tiên!”
Ý là, sở dĩ em vui như vậy, đơn giản là vì có anh bên cạnh.
Trong lòng lão cán bộ như được rót nguyên hũ mật, ngọt đến tận tim!
Nhiễm Dao: “Mình đi đâu ăn cơm ạ?”
“Anh đặt bàn ở nhà hàng rồi, ở gần đây thôi.”
Nhiễm Dao gật đầu đồng ý, “Bây giờ qua đó luôn hả?”
“Không gấp, đợi xe thăm quan đã.”
Nhiễm Dao vốn đã nóng đến không chịu nổi, khi nghe thấy không cần đi bộ liền cười tươi vô cùng, ôm chầm lấy Tống Tử Văn, “Nói thật đi, anh có phải là mèo máy Doraemon không? Cái gì cũng biết hết, cái gì cũng có, không có gì là không được cả.”
“... Ngốc.”
Tống Tử Văn đặt bàn ở nhà hàng ẩm thực Trung Hoa có tên là “Mãn Nguyệt Hiên”, với phong cách kiến trúc truyền thống, kết hợp biểu tượng núi, biển, sa mạc, rừng và sống... kết hợp đưa vào cốt truyện chủ đề “Mạn Nguyệt”, trông có vẻ nho nhã tươi mới, đậm chất Hoa Hạ.
Ở đây có món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418601/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.