“Lão Lục! Cậu ở đâu vậy?” Giọng nói nôn nóng của Thời Cảnh truyền đến từ đầu dây bên kia.
Ánh mắt Lục Chinh trở nên lạnh lùng: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Nói qua điện thoại không rõ ràng, cậu đến quân khu ngay, nhanh lên...!”
Lục Chinh lấy áo khoác, sải bước ra khỏi văn phòng.
Trần Khải đang chuẩn bị gõ cửa, cánh tay lơ lửng ở không trung, nâng mắt lên liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Boss: “Lục
Tồng...”
“Hủy hết toàn bộ lịch trình hôm nay, tôi có việc khác phải làm.”
Nửa tiếng sau, văn phòng tổng tham mưu quân khu.
Lục Chinh đẩy cửa bước vào, mồ hôi thấm ướt áo sơ mi, dán chặt vào lưng, may mà áo màu đen nên không hề thấy rõ.
“Lão Lục, cuối cùng cậu cũng đến!” Thời Cảnh tiến lên đón, ánh mắt nghiêm túc.
“Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Ông Cát muốn từ bỏ việc truy bắt Dịch Phong Tước, đồng thời đưa tất cả các tư liệu điều tra và tin tình báo liên quan vào kho tư liệu cơ mật, không có quyền hạn không thể kiểm tra.”
“Cấp mấy?”
“Cấp SS.”
Lục Chinh cau mày, tức là, ngay cả anh cũng không có tư cách truy cập.
Sự kinh ngạc chỉ xảy ra trong chớp mắt, nhưng bình tĩnh lại rất nhanh: “Chuyện khi nào vậy?”
“Sáng nay.”
“Có hỏi nguyên nhân chưa?”
“Hỏi rồi. Ông ấy nói là chỉ thị của cấp trên“. Số người có thể được ông Cát xưng là “cấp trên”, có thể điểm được trong một bản tay.
“Ai?”
Thời Cảnh trầm mặc: “... Không có nói.”
Xem ra, sự việc quả thật có hơi khó nhằn rồi đấy.
Lão Lục: “Ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418547/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.