Đúng mười hai giờ, cô dâu chú rể được mời lên bục làm lễ...
Vẫn là kính rượu, vẫn là tuyên thệ, cô gái dẫn chương trình còn mang cả nghi thức bái đường thời cổ đại vào.
Cha mẹ Phì Tủ đều mất sớm, từ nhỏ Phì Tử đã được chú thím nuôi lớn, còn bên nhà gái lại cũng gần giống như vậy, mười mấy tuổi đã một mình đến thủ đô sinh sống, cho nên vị trí “cao đường” cũng chỉ có thím mập và lão Lâm ngồi.
Đến khi cô dâu chú rể hành lễ xong, giọng nói mềm mại thư thái vang lên, trên màn hình lớn bắt đầu chiếu lại đoạn video về cô dâu chú rể.
Bên bờ biển, mặc âu phục, áo cưới, nam nữ thân mật ôm hôn, ánh hoàng hôn bao phủ lên hai người, khung cảnh tuyệt mỹ không giống phàm trần.
Người đàn ông cười tươi tắn chất phác, cô gái ánh mắt quyến luyến. Lúc này, rất dễ khiến cho người ta bỏ qua cảm giác chênh lệch về ngoại hình, chỉ còn lại hai trái tim đang đập vì nhau.
“Không ngờ thằng nhóc mập nhà ông Lâm lại cưới được cô vợ ngoan ngoãn như thế!” “Đúng đấy! Cô gái kia vô cùng ngoan ngoãn, trong mắt chỉ có chồng thôi.”
“Đúng là thần tiên quyến lữ..”
Tuy những người khách này nói đặc giọng địa phương, người bản địa thủ đô gần như nghe không hiểu được, nhưng Đàm Hi là ngoại lệ.
Dù sao thì kiếp trước cô cũng đã chết ở nơi đó.
Hứa Nhất Sơn thấy vậy liền khẽ giải thích: “Mấy người này là họ hàng nhà họ Lâm, hôm qua mới từ Tứ Xuyển đến đây.”
“Ü”
Đàm Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418521/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.