Năm giờ bốn mươi chiểu, chiếc Land Rover tiến vào nhà cũ, đích thân bác Từ ra mở cửa.
“Cậu Hai, cô Đàm.”
Lục Chinh giới thiệu Đàm Hi: “Đây là bác Tư, quản gia lớn nhất của nhà họ Lục”
“Chào bác Từ” Cô lên tiếng chào hỏi.
“Ừm” Ông vui vẻ đáp lại. “Vào nhà đã rồi nói chuyện” Trong lúc đó không khỏi liếc nhìn Đàm Hi, tướng mạo xinh đẹp, khi cười giống như đóa hoa nghênh đón mùa xuân, chẳng trách cậu Hai xưa nay lạnh lùng lại thích cô ấy.
Ba người vào phòng, thay dép đi trong nhà, còn chưa kịp vào bên trong đã thấy bà cụ chạy ra đón: “Hai cháu đến rồi!”
Đàm Hi gọi “bà nội”: “Cháu không biết là có thích ăn loại trái cây nào, cho nên cháu mua mỗi loại một chút.”
“Nhóc con này, đến chơi thôi, còn mua trái cây gì nữa hả?” Tuy nói vậy nhưng nụ cười trên mặt vô cùng rạng rỡ.
Cứ đến cuối tuần, tuy Lục Chinh cũng về nhà, nhưng suy cho cùng vẫn là cháu gái có lòng, không hai tay trống không chỉ nói cho có, Lục gia không thiếu gì chút trái cây, chẳng qua chỉ là vấn đề tâm ý mà thôi.
Bà cụ ngoài miệng nói lãng phí, nhưng thực ra trong lòng ấm áp ngọt ngào, còn có niềm vui mừng “cháu trai ngốc nghếch của tôi cuối cùng cũng có vợ lo lắng cho rồi”.
Chẳng phải là lo lắng hay sao?
Lục Chinh cái gì cũng tốt, nhưng lại không mấy bận tâm đến chuyện giao tiếp xã hội. Nếu không phải Bàng gia và Lục gia mang lại xuất phát điểm đủ cao cho anh, thì không biết với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418512/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.