Sau khi Đàm Hi thẳng thắn tuyên bố những vấn đề còn tồn tại hiện nay ở công ty con của Lục Thị ở Tân Thị, sắc mặt Lục Chinh lập tức trở nên nghiêm chỉnh...
Nếu như nói, trước đây anh định dùng tâm thái chơi đùa để trêu chọc cổ, thì giờ phút này đây anh đã nghiễm nhiên nghe hết những lời đó, hơn nữa còn cực kỳ nghiêm túc.
Đúng như những lời vừa nói, tình hình đầu tư của công ty con ở Tân Thị không hề khả quan, đặc biệt là mấy năm gần đây, đội ngũ cố vấn đã đưa ra quyết sách sai lầm, đem đa số vốn đầu tư vào mảng thực nghiệp, trong đó đầu tư bất động sản là khoản lớn nhất.
Không ngờ chính phủ lại điều chỉnh giá nhà đất ở thủ đô, ban hành quy định mới, yêu cầu trong vòng năm năm kể từ ngày mua bất động sản không được mua bán sang tay, như vậy, tiến đầu tư vào mảng này gần như bị ngồi tù giam lỏng!
Nhìn chằm chằm vào cô, Lục Chinh nói: “Có thể nói cụ thể tư duy của cô hơn nữa không?”
Đàm Hi nhướn cằm lên, mỉm cười: “Đương nhiên là được.”
Thực ra vấn đề lớn nhất của công ty con Lục Thị ở Tân Thị chính là đám bất động sản bị giam lỏng đó, chúng không tập trung mà phân tán khắp nơi, ngoài việc cư trú không có cách thức thương mại thực tế nào khác, chiếm cứ tài nguyên mà không có tác dụng gì, thực tế chính là một kiểu lãng phí biến tướng.
Nay lãng phí đã trở thành sự thực, vậy liệu có thể giảm bớt lãng phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418510/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.