“Nếm thử món sụn này đi, rất thú vị đấy.”
“Em không ăn nội tạng.” Nhiễm Dao kháng nghị, giận dỗi xoay đầu đi không thèm nhìn anh ta.
“Cái này không phải nội tạng, là sụn mà.”
“Sao? Của con gà à?”
Người đàn ông gật đầu, “Em ăn thử là biết.”
Nhiễm Dao cắn răng một cái, sau đó gắp lấy, thấy chết không sờn bỏ vào miệng nhai nhuồm nhoàm...
Tống Tử Văn: “Có phải rất thơm và giòn không?”
“Có hơi giống... thịt bung giòn.”
“Nào, ăn nhiều vào.” Tống Tử Văn lại gắp cho cô hai miếng.
Nhiễm Dao ăn sạch sành sanh.
Sao càng nhai thấy càng ngon thế nhỉ?
Cô bắt đầu tự gắp cho bản thân mình, “Anh nhìn này, em gắp được một miếng rõ to nhé!”
“Khụ... Thực ra, có chuyện này tôi đã giữ trong lòng từ lâu, tôi đang do dự không biết nên nói với em hay không.” Người đàn ông đặt đũa xuống, nghiêm trang hỏi.
Sao? Nhiễm Dao ngẩn người, không phải là định... tỏ tình với cô đấy chứ?
Trời ạ!
Trong phim truyền hình, chẳng phải lúc nam chính chuẩn bị tỏ tình với nữ chính đều nói như vậy sao?
Nhiễm Dao mím môi, lấy quyết tâm nói: “Anh nói đi!” Em sẽ nhận lời anh mà~
“Thực ra.” Vẻ mặt của Tống Tử Văn cực kỳ bi tráng, “Thứ em vừa ăn là mề gà...”
Thứ em vừa ăn là mề gà...
Là mề gà...
Mề gà...
“A! Tống Tử Văn, anh thật là đáng ghét!”
Rồi sau đó, người đàn ông cười nhẹ một tiếng, cực kỳ gợi cảm.
Anh nghĩ, ở bên cạnh cô gái trẻ tuổi này lâu, bản thân mình dường như cũng trẻ lại, quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418496/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.