“Quảng trường trung tâm, shopping, chờ cậu nửa tiếng...” Nói xong liền cúp máy luôn.
Hàn Sóc cầm điện thoại, trên cổ vẫn còn vắt cái khăn lông trắng, mồ hôi nhỏ tong tong trên người còn chưa kịp lau đi, “Nửa tiếng sao mà đủ? Alo? Shit...”
Đại Quang đi tới, “Anh Sóc, ai trêu ghẹo anh à?”
Nhị Hùng đưa nước khoáng cho hai người, cũng giữ cho mình một chai, vặn ra, uống ừng ực hai hơi, sau đó xốc cái cổ áo phông lên bọc kín đầu thay cho khăn lau mồ hôi.
“Hùng Tử, chúng ta sắp thành ngôi sao thần tượng rồi, có thể chú ý hình tượng tí được không hả?”
Đáp lại Đại Quang là một cú đấm thô lỗ, “Tớ thích đấy, ai cần cậu lo.”
“Anh Sóc, anh nhìn cậu ta đi...”
“Các cậu cứ từ từ tán phét đi, tớ còn có việc phải đi trước đây.” Nói xong liền cầm lấy túi, chạy trốn còn nhanh hơn thỏ.
Đại Quang: “Không phải còn giờ học trang điểm sao? Sao cô ấy lại chạy rồi?”
Nhị Hùng: “Ai biết được...”
Đại Quang: “Thế giờ phải làm sao đây? Yêu Quái Mặt Lạnh Tracy kiểu gì cũng nổi điên cho xem.”
Nhị Hùng: “Chẳng phải lần trước cô ta khen da cậu non mịn sao? Người anh em à, giao cho cậu cả đấy.”
Đại Quang: “Không phải...” Thế chứ.
Hàn Sóc chạy một mạch ra khỏi tòa nhà Tinh Huy, đứng bên đường, năm phút qua đi mà vẫn không vẫy được chiếc xe trống nào.
“Chết gí giữa đường rồi...” Cô nàng nhìn ngó xung quanh, lại đeo khẩu trang lên.
Mắt thấy từng giây từng phút cứ thế trôi đi, Hàn Sóc buồn bực giậm chân. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418390/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.