Khí thế của anh quá mạnh mẽ, đôi mắt u trầm kia cứ như vực sâu vạn trượng, chỉ cần bước sai một bước thì sẽ bị thịt nát xương tan.
Châu Đức Vận hừ lạnh, nhưng không dám hung hăng nữa, ý đồ thu tay về, nhưng lại không thể nhúc nhích được.
“Anh... buông tay!”
“Ai cho anh cái gan đến đây gây chuyện hả?”
“A Chinh...” Tiếng reo vui mừng của cô phá vỡ bầu không khí căng thẳng, giây tiếp theo, trong lòng Lục Chinh xuất hiện thêm một chú gấu túi.
Đàm Hi nhảy lên, hai tay bám vào cổ anh, hai chân co lại, ôm lấy eo Lục Chinh, cười cong cong chân mày: “Sao anh lại về rồi?”
“Không hoan nghênh anh?” Thuận thế quật ngã Châu Đức Vận, bàn tay to đỡ lấy bờ mông cong vểnh của cô, rồi nhấc lên trên.
“Không phải đã nói ít nhất phải một tuần sao?”
“Không đợi được”
Đàm Hi chớp mắt, “Không đợi được cái gì?”
“Em nói xem?”
Cô chỉ mỉm cười.
Trong đám người, không biết ai đã huýt sáo, tiếng nghị luận và trêu chọc vang lên không dứt.
“Tuổi trẻ, cả người đầy sức mạnh”
“Sao nào, bà hâm mộ?”
“Ha ha, chẳng lẽ ông không hâm mộ?”
“Cậu Lục đây bình thường độc lai độc vãng, không ngờ trong nhà lại cất giấu một cô vợ xinh, diễm phúc không ít à nha~”
“Người ta đâu gọi là giấu? Cô gái nhỏ này đã đến đây ở vào năm ngoái rồi, tối hôm qua không phải còn múa quảng trường với chúng ta sao?”
“Già rồi, không theo kịp trào lưu, động tác này độ khó chắc cao lắm nhỉ?”
“...”
Vì sự xuất hiện bất ngờ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418326/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.