Nhìn khuôn mặt tươi cười đắc ý kia, Hề Đình rất muốn nhào tới xé nát nó ra, nhưng thời gian và địa điểm không đúng, ngoài việc nhẫn nại, không còn cách nào khác.
Hàn Sóc cười nhạo, vẫn là Đàm Hi có cách trị cái ả điên kia, nhìn cô ta sắp trở thành Ninja Rùa rồi kìa, thấy chưa?
“Nếu mọi chuyện đã được làm rõ, vậy chúng ta tiếp tục lên…”
“Đợi đã!”
Ánh mắt Hề Đình khựng lại, lúc xoay người nụ cười đã bò lên mặt, nhưng nhìn thế nào cũng thấy gượng gạo, “Bạn học à, em vẫn còn có việc gì à?”
“Tất nhiên.” Đàm Hi vỗ tay, bước lên bục giảng dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Cô rút một tờ bài tập phát họa đã được đánh giá lúc trước ra.
“Em làm gì đấy? Ai cho em lên bục giảng?” Sắc mặt Hề Đình trở nên xấu xí.
“Bạn nam lúc nãy, xem ra phải làm phiền bạn một lần nữa. Không sai, chính là bạn…”
Cậu nam sinh bênh vực lẽ phải khi nãy đứng lên, lần này là được hoa khôi của khoa điểm danh, cho bọn khỉ ranh trong phòng ganh tị tới chết mới được!
“Khụ khụ… ngày đầu tiên giáo sư Phạm lên lớp đã từng nói, hoan nghênh sinh viên tiến hành suy nghĩ sâu về vấn đề học thuật, nếu có dị nghị có thể nói ra tại lớp, đồng thời bước lên bục giảng giải thích rõ quan điểm và kiến giải của bản thân.”
Đàm Hi làm tư thế xin mời, “Cảm ơn bạn, mời ngồi.” Giống hệt như một giáo viên nhỏ.
“Xem ra cô Hề không hiểu quy tắc lắm nhỉ? Nếu đã có vinh hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418190/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.