🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mì sợi nóng hầm hập ra khỏi nồi, vừa ghé mũi lại ngửi đã thấy thơm nức.

Đàm Hi thò tay ra liền bị người đàn ông cản lại, “Để anh.”

Nói xong liền bưng hai cái bát đi ra ngoài, Đàm Hi lấy đũa rồi vội vàng đuổi theo.

Hiện giờ đúng là cô không hợp với việc bưng đồ nặng.

Đến lúc bắt đầu ăn, Đàm Hi liền xấu hổ, tay phải đau, tay trái không thuận, chẳng lẽ lại ăn kiểu của lợn à?

Nhìn anh bằng đôi mắt ngập nước.

Lục Chinh cúi đầu ăn mì, miếng nọ nối tiếp miếng kia, coi như không thấy.

Ực---

Cô nàng Đàm nuốt nước bọt thèm thuồng.

Trong đôi mắt đang rũ xuống của người đàn ông hơi hiện ý cười, nhanh đến mức khó có thể nắm bắt được.

Đàm Hi đẩy bát tới trước mặt anh, lại dùng đũa gõ lên, âm thanh thanh thúy.

“Đút cho em đi.”

“Mấy tuổi rồi mà cứ như trẻ con thế?”

Cô nàng Đàm giơ tay phải bị thương lên: “Người bị thương đặc biệt thì phải chăm sóc đặc biệt chứ.”

Rốt cuộc, không đành lòng, ăn thêm hai miếng nữa hết sạch bát mì, sau đó Lục Chinh bắt đầu sự nghiệp lần đầu tiên đút cơm, à không, đút mì của mình.

“Ơ? Anh không cho ớt cay à? Sao lại chua chua ngọt ngọt thế?” Cô nàng Đàm chắt lưỡi.

“Ăn đi, ít nói thôi.”

“Rõ ràng là em... Ư...” Sợi mì nhét đầy trong miệng.

Nhai nhai, nuốt xuống, lúc này miệng mới rảnh rỗi được: “Đồ xấu xa!”

Lục Chinh bị bộ dáng miệng đầy mì nhưng vẫn cố tỏ ra uất ức của cô làm cho buồn cười, “Bây giờ em không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418064/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 152: Mau cất em vào trong bát đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.