Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của bác sĩ, Nhiễm Dao nằm lại trong viện quan sát hai ngày. 
Trong thời gian đó, Tống Tử Văn gần như duy trì tần suất trưa đến một lần, chiều một lần, buổi tối ở lại qua đêm. Tất nhiên là anh ngủ lại trong phòng thăm bệnh bên cạnh. 
Giữa hai người vẫn tồn tại một gút mắc chết không gỡ được. Sáng sớm ngày thứ ba, sau khi Tống Tử Văn đi làm, Nhiễm Dao tự làm thủ tục xuất viện cho mình. 
Cô suy nghĩ nghiêm túc1về mối quan hệ trước mắt của hai người, kết luận: không có ý định tái hợp, chấm dứt là tốt nhất. 
Trước đây, là anh ấy đi phía trước, cô đuổi theo phía sau, đuổi vội đuổi vàng, mệt sống mệt chết. Giờ đây, vai đã đổi cho nhau, Nhiễm Dao không còn niềm vui hoặc hả giận, cô chỉ thấy thổn thức trong vô hạn. Tình cảm là một cuộc chiến không phân biệt thắng thua, hoặc là thể lực hai bên ngang nhau, hoặc là lưỡng bại câu thương. 
Vì thế, Nhiễm Dao8rất hâm mộ Đàm Hi. 
Cô và Lục Chinh thuộc về kiểu thứ nhất, cho dù đã chia xa 5 năm, nhưng vẫn có thể đến được với nhau. 
“A Kiêu?” 
“Cảm ơn trời đất, cuối cùng cũng gọi được! Dao Dao, rốt cuộc hai ngày nay em chạy đi đâu vậy? Làm anh sốt ruột chết mất!” Từ sau khi tỉnh rượu, Sở Kiều tìm cô điên cuồng. 
Di động, tắt máy. Trong nhà, không có ai. Đến công ty, Nhiễm tổng của các người đâu? Ai nấy đều lắc đầu. 
Cô biến mất hai ngày, Sở Kiều2tìm suốt hai ngày, phớt lờ khuôn mặt xanh đen của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867564/chuong-1183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.