Trong phòng nghỉ đối diện chỗ cửa ra vào, nhìn qua cửa kính có thể thấy rõ khách quý tới dự. 
“Ôi, em không lừa anh đâu, thật đấy, eo thon cực kỳ, em dùng hai tay là có thể bóp hết1được; da thì trắng y như sữa ấy, chắc chắn sờ sẽ rất thích...” 
“Thằng nhóc này, có thể đứng đắn một tí được không hả?” Sở Khiêm ngồi trên chiếc sofa bọc da thật, tay cầm ly chân dài, rượu trong8ly sóng sánh theo động tác lắc tay của anh ta. 
“Ai mà chẳng có lòng yêu cái đẹp chứ, sao em lại không đứng đắn hả?” Sở Kiều hừ lạnh, ánh mắt kiêu ngạo. 
“Đấy là cô gái thứ 17 mà chú2khen trong hai tiếng vừa qua rồi đấy.” 
“... Nhiều như thế cơ à?” 
“Có cần anh đếm cho chú nghe không? Người đầu tiên là phu nhân Tiida, người thứ hai...” 
“Thôi dừng! Đừng có khoe khoang trí nhớ biến thái của anh4với em nữa đi, cục cưng thật sự không nuốt nổi đâu.” 
Sở Khiêm bật cười, “Chú ấy, bao giờ mới có thể trưởng thành một chút chứ?” Lại còn cục cưng nữa... 
“Người ta còn bé mà, không giống anh, sắp nhảy vào nấm mồ hôn nhân.” 
Nụ cười trên mặt Sở Khiêm nhạt đi hai phần. 
Sở Kiều bĩu môi, quay đầu, tiếp tục nhìn xuống, “Anh, cô gái kia có địa vị thế nào vậy? Ông chú em sắp cười rách cả miệng rồi kia kìa, không ngừng bắt tay, gật đầu, cô công chúa Wahada VỢ anh cũng chưa có được đãi ngộ này đâu...” 
“Ba anh ư?” 
“Đúng vậy, tự tới mà xem đi, chú em đang đứng với một cô gái người Hoa đấy.” 
Sở Khiêm nhíu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867511/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.