Ánh mắt người đàn ông hơi tối xuống. Cô bé thì lại chẳng cảm nhận thấy điều gì, cúi đầu gỡ ra, đột nhiên “a” lên một tiếng đầy kinh ngạc: “Chocolate nhân rượu!” Vẻ mặt Lục Chinh càng đen hơn. Chocolate... hình trái tim... Tụi nhóc bây giờ đều to gan đến thế sao? “Ngon quá...” Cô bé bóc một viên cho vào miệng, ban đầu có hơi đắng chát, nhưng nhanh chóng đã bị thay thế bởi vị ngọt lịm mềm mịn, lan tỏa ra khắp khoang miệng. Ngô Hạ thỏa mãn híp mắt lại, dùng bàn tay nhỏ bé bóc thêm một viên nữa đưa đến bên miệng Lục Chinh: “A... ba ăn này...” Lục Chinh há miệng ra, mùi vị...cũng được, miễn cưỡng có thể chấp nhận. Nhìn cô1bé đã ăn hết một viên, lại vẫn muốn ăn thêm viên nữa, Lục Chinh nhanh tay đoạt lấy: “Thứ này ăn nhiều sẽ không tốt.” “Nhưng...” Cục cưng muốn ăn mà. “Ngoan, ăn một viên sẽ mập thêm nửa cân thịt, con muốn trở thành một cô bé mập hay sao?” Ngộ Hạ lắc đầu như trống bỏi, hai mắt đầy sợ hãi: “Không muốn, không muốn làm cô bé mập! Cục cưng muốn xinh đẹp cơ!” “Ừ, vậy còn muốn ăn nữa hay không?”. “Không... không ăn nữa...“. “Sau này còn nhận những kiểu quà như thế này nữa không?” “Nhận ạ.” Ngộ Hạ nhìn Lục Chinh với vẻ mặt tội nghiệp: “... Không thể nhận sao? Nhưng ngày mai họ còn muốn tặng cho con nữa, phải làm sao đây?” “Họ? Còn8tặng nữa?” “Vâng ạ!” Cô bé lại vui vẻ móc thêm vài chiếc hộp khác từ trong cặp sách ra: “Đây là của Lý Hàng tặng. Đây là của Vương Hoành Vũ tặng. Đây
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]