Đàm Hi trở về văn phòng, Lâm Tầm theo sát ngay sau. “Đã nghe thấy hết chưa?” “Vâng” “Nói xem, anh nghe ra được cái gì?” Đàm Hi tiện tay lấy ra một cái bút, nghịch ngợm trên tay. Lâm Tầm: “Vị Trương Tổng này... có chút kỳ lạ” “Nói tiếp đi” “Theo lý mà nói, một người làm ăn như bà ta không thể nào lại không biết mượn vỏ niêm yết là gì, huống hỗ trước đó bà ta cũng từng chính miệng thừa nhận đã từng tham khảo ý kiến của chuyên gia về IPO, cho dù trước đây có không biết thì bây giờ chắc cũng biết rồi. Nhưng bà ta lại cố ý lấy ra để hỏi cô, chắc là muốn kéo dài câu chuyện” “Người thím Hai này của tôi” Cổ xoay một vòng chiếc bút trong tay,1“Đúng là thông minh, nhưng chỉ là thông minh quá.” Lâm Tầm: “Như vậy rõ ràng là bà ta có ý đồ khác. Sau đó quả nhiên đã bị bại lộ, mục đích thực sự của bà ta là... đi xin vốn đầu tư!” “Bingo! Tiến bộ không hề nhỏ, về rồi tôi sẽ bảo Lưu Diệu thêm đồ ăn cho anh” Anh chàng mặt đỏ bừng như gấc. Đàm Hi không muốn trêu đùa anh nữa, nghiêm chỉnh nói: “Đi điều tra tình hình tài chính của Trương Như Thu, và cả xu hướng đầu tư ba năm gần đây của bà ta nữa” “Vâng” Năm giờ, Đàm Hi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tan làm, vừa mới ra khỏi văn phòng đã gặp Lục Chinh đi đến. Người đàn ông vô cùng tự nhiên cầm lấy túi xách trong tay cô,8rồi ôm cô vào lòng. “Sao anh lại đến đây?” “Đến đón em tan
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]