🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ồ?” Ngộ Hạ miết lấy ngón tay, “Không phải máu ạ?”

Cô bé ngừng khóc.

Bác Từ thở phào nhẹ nhõm, “Đương nhiên không phải, ông Từ vẫn rất khỏe mà!”

“Nhưng mà cháu... vẫn nhớ mommy... hu hu...” Lại bắt đầu khóc.

Tiểu A Lưu thật sự không nhìn nổi, đứng trước mặt cô bé, “Đồ mít ướt, câm miệng!” Người nhỏ mà tiếng khóc thì quá khủng khiếp.

Ngộ Hạ lập tức nín khóc, nói đúng ra là bị dọa sợ, sau một hồi im lặng mới mắng, “A Lưu thối! Em trai hư! Lại gọi người ta là đồ mít ướt nữa! Chị không phải!”

“Không phải thì đừng có khóc nữa.”

“Không khóc thì không khóc!”

Bà cụ thở phào một hơi. Bác Từ cũng lén lau mồ hôi, lúc này quả thực không biết làm thế nào để thỏa mãn yêu cầu của cô chủ nhỏ cả...

“Khụ!” Cuối cùng, ông cụ Lục vốn vẫn bị coi như không khí khẽ ho lên một tiếng.

Tiểu A Lưu ngước mắt nhìn lên, nhưng giây tiếp theo liền nhìn đi chỗ khác.

Ngô Hạ khụt khịt, sau đó cố gắng ngẩng đầu nhìn ông cụ trước mắt mình, phản ứng đầu tiên là cao, hic... mỏi cổ quá.

“Sao ông lại ở đây?” Đàm Thủy Tâm lộ vẻ khó hiểu.

“Hừ! Tại sao tôi không thể ở đây?”

Dì Hà cảm thấy thật đau tim. Ông chủ à, ông không thể dịu giọng hơn một chút được hay sao? Không khí tốt đẹp thế này bị mấy câu của ông làm cho hỏng bét rồi.

Quả nhiên, Đàm Thủy Tâm không hỏi nhiều nữa mà dắt tay hai đứa trẻ, “Tiểu Tử, chúng ta trở về thôi.”

Lục Giác Dân lập tức nổi máu nóng, “Đứng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867451/chuong-1070.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.