“Har?” Đôi mắt hạnh chớp chớp. Nhiễm Dao cù cô bé con, “Cháu là cô bé đáng yêu Hạ Hạ...”
“A! Dì Dao Dao!”
“Cuối cùng cũng nhớ ra rồi, mua!” Cô hồn đứa bé một cái, chọc cho cô nhóc bật cười ha ha.
“Ô... dì gầy đi rồi, tóc cũng dài hơn nữa.” Ngộ Hạ đánh giá, dáng vẻ nghiêm túc phát biểu suy nghĩ.
“Vậy cháu có thấy dì... càng đẹp hơn không?”
“Có ạ.” Giọng nói non nớt vang lên, đến gần cuối còn bổ sung thêm, “Di đẹp lắm!”
Nhiễm Dao nhất thời như mở cờ trong bụng, chỉ muốn ôm chặt cô nhóc đáng yêu này vào trong lòng để yêu thương. “A Lưu, cháu thông minh như vậy, chắc là vẫn nhớ dì chứ?” Trêu chọc chị gái xong, lại đến lượt cậu em trai.
“Có ấn tượng” Cậu nhóc hơi ngẩng đầu lên, dáng vẻ ông cụ non.
“Xi...” Lạnh lùng vậy sao? “Quả không hổ là ba con, cháu với ba cháu đúng là như từ một khuôn đúc ra...”
Ánh mắt Tiểu A Lưu trở nên lạnh buốt.
Nhiễm Dao ý thức được đã chạm đến từ cấm kỵ, nên tươi cười dỗ dành nói, “A... Di lỡ lời! Lỡ lời thôi!”
Nửa tiếng sau, hai nhóc con thu dọn xong liền theo Nhiễm Dao rời đi.
Đàm Hi đứng ngoài cửa, không quên dặn dò: “Phải nghe lời dì đó, chú ý an toàn nhé?
“Con biết rồi, mommy!”
“Have a good time!”
Nhìn xe Nhiễm Dao đi xa, nụ cười trên mặt Đàm Hi dần biến mất. Cô lấy điện thoại gọi đến một dãy số.
“Ms?”
“Biển số xe Jing-A XXXX, đi theo họ, bảo vệ an toàn cho họ”
“Rõ”
Lúc này Đàm Hi mới xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867391/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.