Phố Long Hoa, là một trong những con ngõ nhỏ xưa cũ hiếm hoi còn sót lại trong Thành Tứ Phương, bởi vì có lịch sử lâu đời, lại tụ tập rất nhiều loại người, hình hài muôn vẻ.
Cho nên ở đây thường xuyên xuất hiện những tòa nhà kiểu cổ, vừa có những học giả cổ qua lại, vừa là ổ kỹ nữ trú chân.
Nghe ra hình như có vẻ không thể tin được, nhưng cái sự mâu thuẫn lại cũng rất hài hòa lại tồn tại thế đấy.
Đàm Hi dừng xe ở bãi để xe trong trung tâm thương mại đối diện, đeo kính râm lên, đội mũ che mặt, đi vào trong con ngõ nhỏ.
Chỉ năm phút ngắn ngủi đã có mấy chục người đi sát qua vai cô.
Trong số họ có người già bước đi tập tễnh, có học sinh trung học cưỡi xe đạp trốn học, còn có cả người gánh gồng bán đồ ăn, có người mài dao khểnh ghế...
Thế gian muôn màu muôn vẻ, xuyên qua ánh sáng, xuyên qua thời gian không gian, sự phong trần thô tục cứ thế hiện ra trước mắt.
Đàm Hi còn nhớ, lần trước đến đây đã là năm năm trước.
Lúc đó, có tên là “Viêm Hệ
Vừa đi vừa dừng, giống như là tản bộ, chỉ có đôi mắt tinh anh lại nhìn ngang ngó dọc, dường như đang tìm kiếm điều gì đó.
Dọc theo con phố có cửa hàng tạp hóa, đến khu chợ ở bên trong, tất cả đều vẫn giữ nguyên hình dạng cũ trong ký ức của cô.
Thời gian dường như đã dừng bước chân ở lại đây, cũng có lẽ mười năm sau vẫn giữ nguyên dáng vẻ như bây giờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867308/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.