Trong lòng người đàn ông tựa như có pháo hoa nở rộ.
Đời này, ngoại trừ những lúc cầm súng ra, có lẽ anh chưa từng cảm thấy vui vẻ như thế này bao giờ!
Đàm Hi xoay người hôn anh: Tha lỗi cho em, chỉ có thể nói một nửa nguyên nhân...
Người đàn ông hơi giật mình, sau đó nhanh chóng giành lại thế chủ động.
Dây dưa một hồi, cuối cùng cả hai cùng ngã xuống giường.
Lục Chinh đã động tình, thế tới rào rạt. Sự tự chủ mà anh vẫn tự hào giờ phút này đã sụp đổ, chẳng còn tác dụng gì nữa.
Đàm Hi lại sợ lửa đốt chưa lớn, dùng hết mọi khả năng để khiêu khích, y như một con yêu tinh quyến rũ, chỉ muốn nuốt chửng “thịt Đường Tăng” trước mặt này vào miệng.
“Đủ rồi!” Lục Chinh đè cô ở dưới người, bàn tay lớn ghì chặt hai vai thiếu nữ, gân xanh nổi đầy trên trán, trong mắt có ánh sáng tối tăm dao động.
Một con sói đói đang vô cùng cố gắng tự khống chế bản thân mình không được động lòng trước “đồ ăn” ngon miệng trước mặt.
Đáng tiếc là chẳng có mấy tác dụng.
Muốn ăn, vẫn cứ muốn ăn...
Đàm Hi mỉm cười: “Sao không động đậy nữa? Anh nhịn được thật à?”
Lục Chinh khó khăn rời ánh mắt đi, “Đừng nghịch nữa, thân thể của em không tiện...”
Cánh tay nhỏ và dài quấn lấy cái eo rắn chắc của người đàn ông, sườn mặt cọ nhẹ trên ngực anh.
Cô nói: “Đại Điểm Điểm, anh nhất định yêu em nhiều lắm.” Lúc này còn có thể phanh lại.
Trong lòng người đàn ông khẽ động.
Đúng vậy, yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867197/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.