“Lão Phó, cậu làm sao thế?” Chu Dân nhận ra được cảm xúc của anh ta không đúng lắm.
“Không có việc gì.”
“Sao tự nhiên lại hỏi vấn đề kỳ quái này thế?”
Phó Kiêu xua tay, ý bảo không cần quan tâm, “Thuận miệng hỏi thôi, cậu không cần nghĩ nhiều.”
Chu Dân “ổ” một tiếng, có vẻ không tin cho lắm.
Đúng thế, có một số việc phải tự mình nghĩ thông suốt, người ngoài không thể nào can thiệp được, “Đúng rồi, cho tôi điếu thuốc đi, đừng có hút mảnh như thế...”
“Xấu tính xấu nết!”
Cửa vừa mới được mở ra, Đàm Hi lập tức xông về phía toilet.
Rất nhanh từ trong đã có tiếng nước chảy truyền ra.
Lục Chinh sở cánh mũi, có phải anh đã đùa hơi tàn nhẫn nên làm tổn thương tới lòng tự trọng của cô nhóc này rồi không?
Xoa dầu gội đầu tới ba lần, lại tắm sạch sẽ toàn thân, lúc này Đàm Hi mới tắt nước, quấn khăn tắm đi ra.
Ánh mắt bình tĩnh của người đàn ông lập tức thay đổi, dường như đã có thêm lửa nóng.
Bởi vì điều kiện của nhà khách không tốt cho lắm nên “khăn tắm” cung cấp cũng không dài và rộng như ở các khách sạn chuyên dụng được, chỉ hơi dài hơn khăn lông bình thường một chút mà thôi, nếu không phải do Đàm Hi gầy, ngực lại chẳng thì có lẽ chiều dài này có khi chẳng đủ bọc hết một vòng.
Độ rộng thì càng không cần nói, chỉ miễn cưỡng che được tới bắp đùi, đấy là trong tiền để lộ “bán cầu” cả trên lẫn dưới mới có thể che giấu được tới mức này.
Quấn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867196/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.