Chu Dịch thể thốt trong lòng, nhưng sự thật đã chứng minh hắn thực sự không làm được.
“Tập quân sự?”
Dì quản lý ký túc xá gật đầu, nhìn người đàn ông trẻ tuổi tướng mạo xuất chúng, quần áo bất phàm trước mặt, trong lòng sinh ra sự nghi ngờ.
Phụ huynh chẳng giống phụ huynh, sinh viên cũng chẳng giống sinh viên, hay là... bọn lừa đảo?
Chu Dịch dường như đọc được suy nghĩ của bà ấy, cười lạnh hai tiếng, không hề giải thích bất cứ cái gì. Chính xác hơn là hắn không thèm giải thích với một người chẳng liên quan.
Tâm tình cực kỳ không tốt.
Chu Dịch ra khỏi ký túc xá, rời khỏi trường học, giảm mạnh chân ga lao đi. Gió ngoài cửa sổ như cắt qua mặt mang theo cái oi bức, nóng bỏng của ngày hè càng làm hắn thấy bực bội thêm.
“A Tự, chú ở đâu?”
Điện thoại vừa chuyển máy, tiếng “Alo” của Dương Tự vừa mới buột ra khỏi miệng đã nghe thấy đầu bên kia toàn tiếng gió rít. Dương Tự mất một giây mới mẫn cảm nhận thấy giọng điệu đối phương rất không đúng, như thể đang sinh sự hờn dỗi với ai vậy.
“Em ở nhà.” Dừng một chút, lại bổ sung, “Chung cư bên Tân Thị ấy.”
“Vừa lúc, ra ngoài uống một ly đi.”
“Anh Dịch, anh bị cái gì kích thích thế? Ban ngày ban mặt mà đi uống rượu làm gì?”
“Mười lăm phút nữa anh tới dưới nhà chú, nhanh nhẹn lên giùm cái.”
Dương Tự rên rỉ. Cậu ta còn muốn ngủ nướng nữa, thế này xôi hỏng bỏng không hết rồi...
Chu Dịch chạy xe tới dưới chung cư chỉ mất mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867119/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.