Đàm Hi cười nhạo, dáng vẻ chẳng thèm để ý.
Sắc mặt Tần Thiên Kỳ càng thêm khó coi nhưng lại không thể không kiềm chế.
Thực ra, trước giờ trong ấn tượng của cô, ông “anh chồng” này quả thực chính là cây măng tốt nhất trong cả rừng trúc xấu xa của Tần gia, tính cách nho nhã, tình cảm vợ chồng với Sầm Vân Nhi cũng rất tốt. Có điều bây giờ xem ra, chỉ có thể cảm thán “lòng người cách một lớp da” mà thôi.
“Tần tổng, tôi đây không sợ nhất chính là trở mặt với người khác, biết làm sao đây? Anh có muốn thử một chút không?”
“Nếu không còn chuyện gì nữa, tôi đi đây...”
“Phải làm gì em mới bằng lòng giao cổ phần của Sầm Thị ra?”
Hai tròng mắt Đàm Hi híp lại, quanh quẩn một vòng lớn như thế, thì ra mục đích chân chính là ở đây!
Giao ra ư?
“Mặt mũi Tần tổng lớn quá đấy!”
Người đàn ông khựng lại, vội vàng sửa lời: “Ý của anh là, mua bán tương đương giá thị trường.”
Đàm Hi nhếch môi, “Tần tổng đã nghe bài “Mua bản tình yêu” bao giờ chưa?”
Đối phương hơi ngẩn người.
“Ca từ viết rất hay, anh có thể nghe thử xem.”
Tần Thiên Kỳ nhíu mày. Đàm Hi không phản ứng như trong tính toán khiến anh ta thấy vô cùng đau đầu.
Rõ ràng đang nói chính sự, tự nhiên cô ấy lại đi nhắc tới bài hát là sao?
Còn là một bài hát nghe đã biết chẳng đứng đắn gì rồi, quan trọng nhất là... anh ta chưa nghe bao giờ.
“Nếu em không định nhúng tay vào hoạt động của công ty, chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867113/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.