Ra khỏi khu chung cư, Hề Đình quay đầu lại nhìn về phía một nơi không biết tên nào đó, ánh mắt nặng nề đầy u ám.
Giây tiếp theo, nắm tay siết chặt lại.
“Đàm Hi, đời này tao sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho mày!”
Nói rồi cô ta duỗi tay vẫy một chiếc taxi, “Tới bệnh viện gần nhất.”
Tài xế nhìn cô ta với ánh mắt quái dị, mở đồng hồ tính tiền, đánh xe rời đi.
Mười phút sau: “Cô à, tới bệnh viện rồi.”
Hề Đình run rẩy lấy một trăm tệ từ trong túi ra đưa cho anh ta, “Không cần trả lại.”
Tài xế sửng sốt, đến khi tỉnh táo lại thì chỉ còn nhìn thấy bóng dáng đã đi xa của người phụ nữ, lưng hơi còng xuống, dường như chỉ cần có gió thổi qua là sẽ hất bay người đi được.
“Cô à, xin mời làm đăng ký.”
Hề Đình lạnh nhạt nhìn cô y tá đang nở nụ cười qua cặp kính râm, sau một lúc lâu liền xoay người đi tới một cửa sổ khác xếp hàng.
“Kiểu người gì đây... Chả ra làm sao...” Cô y tá nói thầm xong liền quay người rời đi.
Chờ đến lượt Hề Đình thì đã là hai mươi phút sau. Cô ta có thể cảm nhận được máu đã thấm đầy sau lưng, cuối cùng chảy xuống ướt đẫm cả quần, nhưng cô ta vẫn cố gắng ngồi thẳng, như thể có làm thế cô ta mới có thêm dũng khí để đối mặt với tương lai.
Cô ta sẽ không nhận thua.
Đây chính là sự mạnh mẽ của Hề Đình.
Nghịch cảnh sẽ càng làm cô ta kiên cường hơn, mặc dù chỉ có hai bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866821/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.