Ba người bước vào, lập tức có cô gái lễ tân mặc sườn xám màu đỏ tiến đến. 
“Cậu Vương, vẫn chọn chỗ cũ chứ ạ?” 
Vương Hoành gật đầu. 
“Dạ vâng, mời ba vị đi theo tôi.” 
Đi lên lầu trên, lần lượt có bốn phòng riêng mang tên bốn mùa xuân hạ thu đông. Vương Hoành đẩy cánh cửa ở giữa ra. Đàm Hi nhìn tấm biển bên ngoài cửa – tuyết đông. 
Chiếc bàn tròn nhỏ ấm áp, bên trên phủ khăn hình kẻ caro đen trắng, bên cạnh có một giàn hoa, bên trên bày bình hoa. Trong bình hoa cắm một bó mai đỏ, khẽ tỏa hương thơm ngát. 
“Mời hai vị.” Vương Hoành đích thân kéo ghế cho bà cụ và Đàm Hi, khom người làm động tác mời. 
“Tiểu Hoành, cháu khách khí quá rồi.” 
“Được phục vụ hai người đẹp là vinh hạnh của cháu.” Menu được đưa lên, “Lão phu nhân, cô Đàm, xin mời cứ tự nhiên.” 
Đàm Hi ngồi xuống, giơ tay đón lấy menu, bình tĩnh ung dung gọi liền mấy món, đều là món cô thích ăn. 
“Bà ơi, bà xem thích ăn gì ạ?” 
Trước ánh mắt giảo hoạt của cô nhóc, Đàm Thủy Tâm dường như hiểu ra điều gì, cúi đầu lật nhìn menu. 
Ánh mắt Vương Hoành lóe lên, sự hung dữ âm thầm dâng lên dưới lớp vỏ cung khí khiêm nhường. 
Những món điểm tâm tinh tế nhanh chóng được đưa lên, Đàm Hi dùng nước trà nóng rửa qua đũa một lượt rồi mới đưa cho bà cụ. 
“Mùi vị thế nào ạ?” Vương Hoành đặt đũa xuống, hai tay nửa khoanh lên mép bàn. 
“Không tệ, rất có hương vị của đồ ăn Quảng chính tông.” Đàm Hi nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866757/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.