Hai cái đai, giữa là chất liệu bằng vải, chẳng trách bà cụ nói là khẩu trang. 
So với logic và kiến thức thông thường hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng trên thực tế... 
“Bà nội, cái này gọi là... khụ khụ... quần T-Back.” 
“Ồ, thì ra là quần, nhưng... sao trông nó lại không có ống quần nhỉ.” 
Đàm Hi bưng mặt, xấu hổ quá đi! 
“Hi Hi?” Bà cụ thấp giọng gọi, “Có vấn đề gì khó à?” 
Vấn đề lớn rồi. 
Hít thở sâu, ngồi thẳng người dậy, Đàm Hi cố gắng để biểu cảm trên gương mặt nghiêm túc nhất có thể, “Thực ra đây là quần lót.” Cho nên, không cần có ống quần. 
Bà cụ: “...” 
“Hai người đang nói gì vậy?” Lục Chinh đi đến. 
Đàm Hi vội vàng lắc đầu, “Không có gì.” 
Bà cụ từ cơn kinh ngạc hoàn hồn lại, cũng vội vàng lắc theo. 
Ánh mắt nhìn lên màn hình điện thoại, ánh mắt Lục Chinh hơi tối đi, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, mà xoay người đi vào thư phòng. 
Đàm Hi thở dài một hơi nhẹ nhõm, người mềm oặt ngã xuống sofa. 
Bà cụ cũng toát mồ hôi hột, chuyện này... rốt cuộc cũng có tí chút tổn hại thuần phong mỹ tục. 
“Sao họ lại có thể... phơi bày cái quần lót ra thế này cơ chứ? Thật là xấu hổ...” Đôi mắt già nua hiện lên sự không tán đồng. 
Đàm Hi lấy điện thoại, quay lại trang giao diện chính: “Khụ khụ! Trang cá nhân của người này chuyên bán đồ lót...” 
“Thế mà cũng có người mua à?” 
“Đương nhiên rồi.” Nói giản lược qua một lần, đồ lót ở đây đều là phiên bản số lượng có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866756/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.