Nể mặt cái thẻ đen vừa mới nhận được nên Đàm Hi không thèm so đo với Hàn Sóc nữa.
Ba người dẫn nhau vào CBD (khu trung tâm mua sắn). Hàn Sóc đã có dự định từ trước nên vừa xuống xe liền lập tức đi thẳng tới tầng cao nhất của tòa nhà thương mại này.
Đàm Hi hừ một tiếng, xem ra người nào đó cũng không nghèo như suốt ngày than thở đâu.
“Đi nhanh lên! Chúng ta tới cửa hàng nhạc cụ trước.” Hàn Sóc giữ cửa thang máy, hét to với Đàm Hi.
“Cửa hàng nhạc cụ ở tầng đỉnh, có thể mua quần áo trước rồi lên cũng được mà.”
Trên mặt Hàn Sóc hiện lên một tia quẫn bách, “Bảo cậu đi nhanh lên thì cứ đi nhanh lên, sao nói nhiều lời vô nghĩa thế làm gì!”
Đàm Hi nhún vai, hai tay cùng xòe ra. Dù sao cô chỉ là người đi cùng, đi tới tầng nào trước cũng chẳng sao, khách tùy theo chủ mà.
Chờ lên tới tầng đỉnh, tiến vào cửa hàng bán nhạc cụ, nhìn những nhạc cụ có giá trị xa xỉ, Đàm Hi như suy tư điều gì.
“Ông chủ, có chuông bò không?”
“Bốn đến chín inch, cô muốn kích cỡ nào?”
“Tầm giữa giữa đi.”
“Đây, đây là hàng mẫu, cô có thể nhìn thử.”
Hàn Sóc cầm lên nhìn, rốt cuộc không phải nhạc công chuyên về bộ gõ nên cũng chẳng nhìn ra bất kỳ cái gì.
“Tiểu Nhan, cậu qua xem đi.”
Lúc này Đàm Hi mới nhớ ra là vẫn còn có người khác đi cùng. Chủ yếu là vì cô gái này yên tĩnh tới mức không có tí cảm giác tồn tại nào, không quái đản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866665/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.