“Bây giờ cô thế này… bình thường chắc cũng thường xuyên tập luyện nhỉ?” 
Nụ cười trên mặt người đàn ông vừa châm biếm lại khắc nghiệt. 
Trương Lộ cắn chặt môi, sự khó xử từ đầu ngón chân xông lên tận đỉnh đầu. 
Hừ, hóa ra cô ta cũng biết xấu hổ cơ đấy? “Mặc quần áo vào, không phải ai cũng thèm khát hai cái cục thịt đó của cô đâu.” 
Sắc mặt Trương Lộ cực kỳ xấu xí, cắn môi, ánh mắt hung dữ, dứt khoát cởi hết toàn bộ chiếc váy xuống, để lộ cái mông tròn trịa và đôi chân thon dài thẳng tắp. 
“Em không tin anh không có cảm giác gì với em.” 
Sự quật cường lướt qua đôi mắt hoàn toàn trùng khớp với ký ức năm xưa của Ân Hoán. 
Có một số thứ đã định trước sẽ thay đổi, nhưng cũng một số thứ sẽ không thay đổi, ví dụ như, sự hiếu thắng, hay ví dụ như, sự cố chấp. 
Ân Hoán càng chán ghét hơn, cô ta lại càng nhào lên; càng muốn chạy, cô ta càng không để cho hắn đi! 
Trương Lộ rất tự tin về cơ thể của mình, chỗ cần lớn thì không nhỏ, bộ phận cần nhô thì không to, lại thêm mấy năm nay chuyên tâm chăm sóc cơ thể, ngay cả đàn ông người nước ngoài thích ngực bự mông cong cũng đều không ngớt lời khen ngợi cô ta, cô ta không tin không giữ được trái tim Ân Hoán! 
Nhưng kết cục đã định trước sẽ khiến cô ta thất vọng, đáy mắt người đàn ông lướt qua sự châm chọc, chán ghét, giễu cợt… chứ không hề có sự si mê và kinh diễm như trong tưởng tượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866612/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.